Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 239
Cập nhật lúc: 2024-10-25 13:03:52
Lượt xem: 7
Lục Mạn Mạn thường ngày luôn mặc đồ ngủ xuống lầu ăn cơm, lúc đi ra ngoài mới thay quần áo, hôm nay bố mẹ chống đến nhà, mặc đồ ngủ có chút không thích hợp, cô đang mặc một bộ quần áo đang bán rất chạy gần đây trong xưởng quần áo của họ, một cái áo sơ mi hoa và một cái váy cạp cao, bên ngoài là một chiếc áo len nhỏ màu vàng nhạt, đủ để giữ ấm.
Cô không đeo thêm đồ trang sức nào, chỉ đeo đôi khuyên tai bằng ngọc trai.
Soi mình trước gương thấy rất đẹp.
Trên lầu chỉ có một phòng tắm, sau khi Lục Mạn Mạn tắm rửa xong Chu Nghiêm Phong mới đi rửa mặt, rửa mặt xong đúng lúc nhìn thấy cô từ trong phòng ngủ di ra.
Trên người đã thay quần áo đẹp.
Ánh mắt Chu Nghiêm Phong sáng lên, tán thưởng: "Đẹp lắm."
Sau đó nhìn quần áo trên người cô một lần nữa lại cảm khái nói: "Chắc ba mẹ tôi cũng thấy đẹp."
Lục Mạn Mạn nhìn vẻ mặt ngưỡng mộ của anh hỏi: "Em còn cần anh khen sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/239.html.]
Khóe môi cô nhếch lên, sau đó trợn tròn mắt: "Em mặc thế này cho đàng hoàng, không phải để lấy lòng ai."
Nói xong cô đi lướt qua anh, đi đôi giày da nhỏ xuống lầu.
Lão phu nhân bưng hoành thánh từ trong phòng bếp đi ra, vừa nhìn thấy Lục Mạn Mạn xuống lầu, hai mắt liền sáng lên, đem hoành thánh đặt trên bàn ăn, chào hỏi: "Mạn Mạn, con biết cách ăn mặc thật đấy, áo váy này rất thời trang và đẹp mắt, màu sắc của cái áo len vàng này tươi sáng mềm mại, nhìn con trắng trẻo dịu dàng như một cô gái mười tám tuổi."
Khen ngợi xong, bà ấy nắm lấy tay Lục Mạn Mạn, không khỏi cảm khái: "Thời buổi bây giờ thật tỐt, các cô gái trẻ có thể ăn mặc rực rỡ sành điệu, không lãng phí tuổi trẻ. Thật là tốt."
Trên cầu thang, Chu Nghiêm Phong nhìn thấy Lục Mạn Mạn, người vừa rồi còn bĩu môi trợn mắt nhìn anh, nhưng lại cảm thấy thích thú với lời nói của mẹ anh, còn trìu mến khoác tay bà ấy, cùng đi về phía bàn ăn. .
Chu Nghiêm Phong,..."
Lão phu nhân rất thích tính cách phóng khoáng hoạt bát của Lục Mạn Mạn, ăn nói hài hước, dẻo miệng, cũng ngọt ngào, khi ngọt ngào sẽ nhẹ nhàng nép vào vai bà ấy, vòng tay ôm eo bà, chớp chớp đôi mắt to nói chuyện với bà, muốn bà được hưởng niềm vui bên con cháu trong thời gian ở nhà, muốn bà bớt làm việc nhà nghỉ ngơi nhiều hơn... Đôi khi giống như một đứa con gái nhỏ chu đáo, đôi khi giống như con gái nũng nịu trong lòng mẹ.
Thảo nào đứa con trai quá chuyên tâm vào sự nghiệp của bà, vốn không coi trọng đời sống tình cảm lại không thể không quanh quẩn bên con gái người ta.