Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 240
Cập nhật lúc: 2024-10-25 13:04:44
Lượt xem: 11
Bà cũng như vậy.
Mà một khi đã yêu ai thì sẽ yêu cả đường đi.
Sau khi cùng Lục Mạn Mạn đi tới bàn ăn, bà bưng hoành thánh tới nói: "Mạn Mạn, dì Điền nói con không thích bánh bao, thích ăn mì hoành thánh. Nhìn này, mẹ làm cái này cho con đấy."
Lục Mạn Mạn kinh ngạc nói: "Cám ơn mẹ."
Quay người ôm lấy bà ay: "Mẹ, mẹ thật tốt."
Nhìn thấy những bàn tay đang vỗ về, Chu Chi Chi nói với giọng trẻ con: "Đây là cái ôm yêu thương của thím giành cho bà nội."
Lão gia luôn giữ nguyên ý kiến về tình trạng hôn nhân của con trai và con dâu, nhưng khi nhìn thấy Lục Mạn Mạn, ông ấy phải thừa nhận nếu cô thực sự là con dâu của bọn họ, thì tâm nhìn của con trai ông quá tốt.
Đột nhiên nghe thấy từ miệng cháu gái thốt ra từ vựng mới mẻ như vậy, ông ấy không khỏi tò mò hỏi: "Chi Chi, cháu học được cái ôm yêu thương này ở đâu vậy?"
Chu Chi Chi nói: "Cháu học được từ thím của cháu. Thím nói chỉ có tình cảm tốt mới có thể ôm ấp yêu thương. Ông nội, ông không hiểu điều này đâu!"
Sau khi nghe cháu gái giải thích, lão gia lần đầu tiên phát hiện ra Lục Mạn Mạn rất giỏi giáo dục trẻ con, không khỏi nhìn về phía Lục Mạn Mạn, lão phu nhân cũng có ý nghĩ giống ông ấy, bên kia cũng tò mò nhìn Lục Mạn Mạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/240.html.]
Chu Chi Chi cảm thấy ông bà nội hình như rất kỳ lạ, liền chỉ vào hành lang khoe khoang: "Chú và thím cũng thích ôm yêu thương ở đó!"
Lão gia tử và lão phu nhân đều là người đã từng trải, nghe đến đây dường như đã tưởng tượng ra cảnh tượng kia, trên mặt có chút xấu hổ.
Đứa trẻ ăn nói không chút ngại ngùng, thấy gì nói nấy, một câu cũng khẳng định quan hệ giữa con trai và nàng dâu không phải giả tạo, mà là thật sự tốt.
Khóe miệng lão phu nhân bất giác nhếch lên, nhưng bà ấy rốt cục vẫn là người từng trải, nghe những lời đó, dường như nghĩ đến hình ảnh con trai và con dâu vừa vào cửa đã ôm ấp nhau, khuôn mặt bà ấy đột nhiên cảm thấy hơi xấu hổ.
Vội vàng che miệng cúi đầu.
Lão phu nhân là người từng trải, lão gia không phải vậy sao, ông ấy sờ sờ mũi, giả vờ không có chuyện gi mà cúi đầu ăn điểm tâm, còn không quên liếc mắt nhìn con trai một cái.
Thằng nhóc này làm bậy cũng không tránh con trẻ chút.
Chu Nghiêm Phong là người trong lòng không thể bình tĩnh, nhưng trên mặt vẫn không lộ ra điều 8ì,
Có xấu hổ cũng thể hiện như vậy.
Liếc về phía cuối bàn, trên khuôn mặt trắng trẻo như tuyết kia vẫn là nụ cười ngọt ngào, dường như chưa từng nhiều hơn cũng không ít đi, đó mới chính là người bình tĩnh lãnh đạm nhất. Thấy cô lẫy tay cầm thìa rồi vội vàng sờ vào tai, anh lại dặn: "Cẩn thận bỏng đấy."