Mỹ thực nhãi con huyền học thân mụ xuyên về rồi - 547
Cập nhật lúc: 2024-10-28 15:47:23
Lượt xem: 18
Phó Vãn đã đến U Minh ngay khi cô trở về, việc đầu tiên là nói với ba mẹ rằng cô đã quay về làm việc tại U Minh, chưa được bao lâu thì đã bị cặp vợ chồng già thúc giục đi đón Đoàn Đoàn tan học.
Phó Vãn bình tĩnh nói: "Đầu bếp."
Nga
Thẩm Đoan nghe vậy cũng đáp: "Ông chủ công ty."
Giáo viên chủ nhiệm lại hỏi: "Phó Chính Lý bình thường có thích... xem phim kinh dị hay chương trình đại loại vậy không ạ?"
Phó Vãn liếc nhìn Đoàn Đoàn, sau hai năm cô đã không nhớ rõ sở thích của con trai nữa, nhưng Thẩm Đoan lại đáp: "Thằng bé không thích."
Cả ngày đều có thể nhìn thấy những thứ đó lượn qua lượn lại, cần gì phải xem phim kinh dị do người ta diễn xuất, chẳng có chút cảm giác nhập tâm nào.
Giáo viên chủ nhiệm đành phải coi lời nói của Đoàn Đoàn như trò đùa của trẻ con, sau đó giao đứa trẻ cho hai người.
"Phó Chính Lý, nhớ kỹ chuyện của tớ đó!" Lưu Hạo Thần cũng kiên trì nhắc nhở Đoàn Đoàn.
Đoàn Đoàn gật đầu, duỗi hai tay ra nhìn Phó Vãn và Thẩm Đoan với ánh mắt mong đợi, mỗi người nằm một bàn tay nhỏ bé cùng nhau biến mất ở cổng trường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/my-thuc-nhai-con-huyen-hoc-than-mu-xuyen-ve-roi/547.html.]
Trên đường trở về Đoàn Đoàn ríu rít kể về trải nghiệm ngày đầu tiên đi học, rằng cậu bé làm quen được bao nhiêu bạn mới, vị giáo viên này thì nghiêm khắc, vị kia lại thân thiện dễ gần.
Phó Vãn nghĩ điểm này hẳn là di truyền từ cha thằng bé, cô nào có nói nhiều như vậy.
"Đây là lệnh bài anh cho Đoàn Đoàn à? Cái này có thể tùy ý mở ra Quỷ Môn Quan." Phó Vãn nhìn tấm thẻ nhỏ đeo trên cổ Đoàn Đoàn rồi hỏi.
Đoàn Đoàn là cơ thể thuần âm có thể tùy ý hành tẩu trong cõi U Minh, nhưng cậu bé lại không biết cách mở Quỷ Môn Quan, vì vậy Thẩm Đoan đã chuẩn bị một cái cho cậu bé.
Thẩm Đoan có chút áy náy: "Ừ. Anh có rất nhiều việc phải giải quyết ở U Minh, vì vậy hai năm này là một tay ba mẹ vợ chăm sóc thằng bé."
Đoàn Đoàn ở bên cạnh nhấc tay: "Ông ngoại nói lát nữa về sẽ bọc bìa sách cho con."
Phó Vãn nhìn Đoàn Đoàn rồi nhìn Thẩm Đoan, người nên áy náy hẳn là cô mới phải.
Bọn họ đã tiến vào cõi U Minh, Đoàn Đoàn đeo cặp sách trên lưng, quen đường đi tới nhà ông bà ngoại.
Phó Đại Thành vốn đã tủm tỉm đứng ở cổng, khi nhìn thấy Đoàn Đoàn thì lập tức bước lên phía trước giúp cậu bé xách cặp, có chút đau lòng nói: "Cặp sách này thật sự rất nặng, Đoàn Đoàn nhờ mẹ viết một lá bùa giảm trọng lượng đi con."
Đoàn Đoàn: "Ông ngoại, chúng ta đi bọc bìa sách trước đi."