NGHE LỜI NÀNG CHẮC CHẮN KHÔNG SAI - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-06-07 09:57:28
Lượt xem: 5,539
Ta đột nhiên muốn hỏi, cũng hỏi ra miệng.
"Lâm công tử, ngươi còn có thể từ chối đến bao giờ?"
"Tạ cô nương yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không lừa gạt nữ tử kết hôn với ta."
"Ý ta là, ngươi không giống như không có tình cảm với Đoan Vương."
Lâm Gia cười khổ: "Đó là Đoan Vương."
Là tâm can bảo bối của Thái hậu và Hoàng đế.
Nói thêm nữa thì không lễ phép.
8
Ngày Lâm Gia và Lâm phu nhân đến, ta thấy xe ngựa của Đoan Vương dừng ở bên ngoài phủ.
Vừa khéo ta đang ôm đồ mừng dùng để cầu phúc cho Vân Nương, thư đồng đến hỏi ta: "Chủ tử nhà ta hỏi, hôm nay thương lượng là không bàn đến chuyện hôn sự nữa, chứ không phải là đến bàn chuyện hôn sự đúng không?"
Ta tức cười: "Hãy thay ta nhắn một câu với chủ tử của ngươi. Hắn hỏi một nghìn câu một vạn câu Lâm Gia có cầu hôn tiểu thư nhà nào không, cũng không bằng hắn bẩm báo với Thái hậu rằng muốn thành hôn với Lâm Gia thì hữu dụng hơn."
Cũng không đợi thư đồng truyền lời ta đã tự mình vào phủ.
Thái hậu thay Đoan vương xem xét Vương phi nhưng đã được một thời gian rồi, Đoan vương sẽ không không hiểu đạo lý này.
Đến khi Lâm Gia và Lâm phu nhân ra khỏi cửa, xe ngựa của Đoan vương phủ đã rời đi.
Thư Linh vẫn đang trong lòng điên cuồng mắng Đoan vương phát điên đến tận cửa nhà người khác, ta nghe thấy mà bật cười, cơn tức cũng tan biến.
Thư Linh cùng ta làm kim chỉ may yếm cho đứa trẻ trong bụng Vân Nương.
Ta đột nhiên nhớ đến cảm khái của Vân Nương sau khi gả vào nhà họ Dương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nghe-loi-nang-chac-chan-khong-sai/chuong-10.html.]
Là một tiểu thư khuê các, bất kể tiếp nhận cái gì, cũng phải chống đỡ.
Gả vào nhà họ Trình cũng được, đấu với Trình mẫu dăm ba năm, giành được quyền quản gia, thuần phục người chồng vô dụng nghe lời.
Gả vào nhà họ Lâm cũng được, dù sao Lâm Gia cũng thích nam tử, có Đoan vương ở cũng sẽ không có thiếp thất con ngoài, địa vị chủ mẫu không thể lay chuyển, gả cho Đoan vương cũng vậy.
Gả vào nhà họ Dương cũng được, thê thiếp thành đàn thì coi như chia sẻ gánh nặng sinh đẻ, đấu đá ngầm thì coi như thi triển tài trí. Chỉ cần vượt qua đứa con khó khăn này, sau này sẽ thoải mái hơn nhiều, chỉ cần bồi dưỡng con thứ để mở đường cho con ruột.
Vân Nương từng nói rất ghen tị với ta vì không phải lúc nào ta cũng phải chịu chèn ép, đợi đến độ tuổi vừa đủ sẽ tự có người thích hợp xuất hiện.
Nhưng bây giờ, ta cũng có chút mơ hồ.
Cái này cũng gả được, cái kia cũng gả được, vậy ta gả cho ai?
Thư Linh thấy ta thở dài, hỏi ta lo lắng điều gì.
Ta rất khó diễn tả, nghĩ một lúc, chỉ có thể mơ hồ nói: "Ta đang nghĩ, ta muốn gả cho một người nam nhân như thế nào đây?"
Thư Linh cười nói: "Tiểu thư đột nhiên muốn lấy chồng rồi à."
[Trời ạ, chỉ xem mắt có hai lần, một người khổ dâm, một người đồng tính nam đã khiến tiểu thư trở nên tự kỷ rồi]
[Ta nghĩ xem hiện tại ở Kinh Thành còn có những nam nhân nào tốt. Trương Tam ở thành Nam, Lý Tứ ở thành Đông, Lưu Ngũ ở thành Tây... một nhóm lớn tài tử thi thơ, được Thuần An cư sĩ khen ngợi, chờ đó, sắp xếp hết cho tiểu thư!]
Thư Linh liệt kê một danh sách dài, đúng là nói được làm được, hành động nhanh chóng.
Nàng dẫn ta đi khắp nơi quan sát, có người bên ngoài đẹp đẽ bên trong rỗng tuếch, có người trước sau như một - từng cái đều là nhân tài.
Thư Linh hỏi: "Tiểu thư, người có hài lòng không?"
Ý tứ như sẵn sàng trùm bao tải đánh ngất rồi tặng cho ta.