NGHE LỜI NÀNG CHẮC CHẮN KHÔNG SAI - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-06-07 09:58:05
Lượt xem: 6,176
Ta bật cười, thành thật nói: "Ngươi đừng chê ta yêu cầu nhiều, ta đều không hài lòng."
Ta cũng không nói rõ là không hài lòng ở điểm nào.
Thư Linh không hỏi, chỉ nói: "Tiểu thư không hài lòng cũng là chuyện bình thường."
Nàng đối với ta luôn luôn tin tưởng và sùng bái.
Giống như năm đó ta không chạy thoát được để nàng ấy đi trước, nàng ấy cõng ta chạy đến mức chân bị loét, cổ họng trào m.á.u cũng không chịu dừng lại, cứ thế xông ra một con đường sống.
Nàng nói: "Tạ Đinh Trúc, ngươi tuyệt đối không được c.h.ế.t ở đây."
Ta ngừng luyện chữ, hỏi: "Ngươi không thấy ta rất kiêu ngạo sao?"
Thư Linh cười lộ ra hai lúm đồng tiền: "Nhưng người là Tạ Đinh Trúc mà, tám tuổi đã biết làm thơ kinh động toàn Kinh Thành."
Đột nhiên thấy nha hoàn của mẫu thân vội vã đến báo.
Hoàng hậu triệu mẫu thân vào cung, bảo ta đi theo.
Nghe nói có liên quan đến Đoan vương đã lâu không xuất hiện.
9
Hoàng hậu cười nói: "Trúc nhi đã lớn thế này rồi."
Ta cung kính hành lễ.
Lúc di mẫu* của ta chưa theo trượng phu đến đất phong, bà có quan hệ khá thân thiết với Hoàng hậu.
Di mẫu: Tiếng gọi em gái hay chị của mẹ.
Sau khi mẫu thân sinh ta, thân thể không tốt, phụ thân bận việc triều chính, di mẫu đưa ta đến bên cạnh bà ấy, tận tâm chăm sóc ta đến năm sáu tuổi.
Sau đó di mẫu đi, Hoàng hậu còn chưa phải là Hoàng hậu.
Tạ thị chỉ làm thần tử trung thành, thiên hướng tránh hiềm nghi, tầng quan hệ này liền nhạt đi.
Nhiều năm không gặp lại như thế này, Hoàng hậu vẫn rất thân thiết.
Mẫu thân thăm dò hỏi nguyên do được triệu kiến, Hoàng hậu nói thẳng: "Đoan vương nói với Thái hậu, chỉ muốn cùng thư đồng của mình sống trọn đời trọn kiếp bên nhau, Thái hậu trực tiếp cấm túc Đoan vương."
Mẫu thân hít một hơi lạnh.
"Cách đây hai ngày, Thái hậu triệu Lâm phu nhân vào cung hỏi, Lâm phu nhân nói thẳng là không có chuyện đó, không lâu trước đây Lâm Giai còn đang cùng người khác xem mắt. Lâm Giai vội vàng lấy lệnh bài vào cung, sự tình cấp bách nên tùy tiện lấy, lấy đúng lệnh bài của Đoan vương có thể đi bất cứ đâu, cầu xin Thái hậu đừng liên lụy đến người nhà của hắn."
Hoàng hậu bất đắc dĩ nói: "Thái hậu còn chưa làm gì, Đoan vương đã làm ầm lên, khiến Thái hậu sốt ruột đến nỗi miệng nổi hai mụn nước lớn. Bản cung cũng không thể ngồi yên. Do không thể nhúng tay trực tiếp vào chuyện giữa hai mẹ con họ, vậy thì triệu kiến những người có liên quan vào cung hỏi thăm một chút, cũng coi như tỏ lòng quan tâm. Các ngươi không cần hoảng sợ, coi như là hàn huyên tâm sự.”
"Trúc nhi, bản cung và mẫu thân ngươi nói chút chuyện riêng tư của nữ nhân, con theo v.ú nuôi ra ngoài chơi đi."
Ta đồng ý rồi đi ra ngoài.
Đi chưa được bao lâu, ta gặp Tam hoàng tử Khang vương.
Hắn giả vờ như tình cờ gặp ta, thân thiết gọi: "Tạ tiểu thư."
Theo lời Thư Linh nói, giờ đây trái tim treo lơ lửng của ta cuối cùng cũng c.h.ế.t rồi.
Ta cung kính hành lễ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nghe-loi-nang-chac-chan-khong-sai/chuong-11.html.]
Khang vương cười nói: "Chúng ta xa lạ đến vậy sao? Cùng đi dạo đi."
Quả nhiên, đi được một lúc liền nhắc đến Đoan vương và Lâm Giai, lại thuận thế nói đến chuyện hôn sự của ta.
"Hôm nay mới thấy, Tạ muội muội duyên dáng yêu kiều, đã bắt đầu chuẩn bị kết hôn rồi."
Ta nói: "Điện hạ cũng trưởng thành không ít. Nghe nói chính phi của điện hạ sinh hạ hoàng tử, Yến trắc phi cũng truyền ra tin vui có thai, đúng là niềm vui nhân đôi."
"Tạ tiểu thư tài sắc vẹn toàn, người đến cầu hôn không dứt, không biết sẽ thuộc về nhà ai. Nhiều năm trước, Quận vương phi Thuần..."
Ta cười lui về sau hai bước: "Thời gian trôi nhanh, di mẫu rời khỏi Kinh Thành cũng gần mười năm rồi."
Điểm đến thì dừng.
Khang vương cũng không nhắc lại nữa.
Chỉ là trước khi ta và mẫu thân ra khỏi cung, hắn ám chỉ rằng, trong phủ của hắn còn một vị trí trắc phi đang trống.
Liên quan đến hoàng quyền, mọi chuyện không đơn giản chỉ là hôn nhân nữa rồi.
Mẫu thân hỏi ta, ta nói: "Từ mười năm trước, nhà ta đã tránh né hoàng quyền, không nên qua lại thân mật với một hoàng tử muốn tranh ngôi, huống hồ lại muốn muội làm trắc phi."
Khang vương muốn lợi dụng tình cảm và lời nói đùa ngày trước, lợi dụng ta để trói buộc gia tộc họ Tạ với hắn.
Ca ca kinh ngạc nói: "Trúc Trúc đã biết nói chuyện đại sự rồi."
Ta vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ: "Ca ca sao còn coi muội là trẻ con vậy? Muội rất thông minh đấy."
Ca ca cười nói: "Vẫn chưa đủ chín chắn."
Đầu ngón tay hắn khẽ lắc, lộ ra một thỏi bạc.
Trong lòng ta thoáng hiện lên một dự cảm không lành.
—— Nhìn thế nào cũng giống như những thỏi bạc ta dùng để hối lộ chưởng quầy tửu lâu Duyệt Lai.
Dự cảm thành sự thật.
Ca ca nói: "Ta nhận ra ngay. Hoa văn độc đáo của nhà họ Tạ sắp bị mài hết rồi nhưng ta lại làm việc ở Đại lý tự."
Ta tâm phục khẩu phục.
"Ca ca, xin lỗi, muội đã tính kế ca ca."
"Không sao, ta biết muội không có ý xấu. Hơn nữa muội đã trưởng thành, ta thà rằng muội tính toán cẩn thận còn hơn là ngây thơ vô tri. Tính tình của Liên Liên cũng phải sửa."
Nói đến đây, ta hỏi: "Sau này Trình công tử thế nào? Bắt dễ dàng như vậy, sau này có phiền phức gì không?"
Ca ca cười híp mắt: "Không phiền phức, hắn phạm không ít tội. Ngày nào các đồng liêu của ta cũng tức giận đến mức bốc hỏa, nhiều phạm nhân như vậy, đánh thêm một tên cũng chẳng sao, ngược lại còn sợ hắn sướng."
Ta bật cười.
"Trúc Trúc, ca ca cố gắng chính là để bảo vệ các muội. Lần này tuy có Hoàng hậu chỉ thị rõ ràng nhưng muội có gả cho Khang vương hay không cũng không sao. Ca ca sẽ không để muội chịu ấm ức, phụ thân cũng nói như vậy."