Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Người Cá - Phần 2: Thần Chú Nữ 3

Cập nhật lúc: 2024-10-28 10:13:30
Lượt xem: 474

6

Thương Bắc Tinh là một kẻ lắm mồm, hắn ta không chịu nổi bầu không khí im lặng c.h.ế.t chóc trong ngục, chủ động bắt chuyện.

"Tiểu cô nương, sao muội cũng bị bắt vào đây?"

Hắn đi đến trước mặt cô bé chừng bảy, tám tuổi, cố gắng nặn ra một nụ cười hiền từ, dễ gần.

Cô bé rất gầy, mắt to, mặt nhỏ, trông rất xinh xắn, đáng yêu. Nghe Thương Bắc Tinh hỏi, cô bé cụp mắt xuống:

"Phu nhân huyện lệnh muốn tìm một bạn học cho con gái bà ta, bà ta chọn muội.

"Tỷ tỷ ta liền chạy đi tố cáo ta, tỷ ấy nói nhìn thấy ta nửa đêm đứng ngoài sân nói chuyện với chuột, ban đêm ôm rắn ngủ, tỷ ấy nói ta là Thần Chú Nữ."

Nụ cười của Thương Bắc Tinh cứng đờ trên mặt, một lúc sau mới thốt ra được một câu:

"Ta có một câu chửi thề... Thôi được rồi, không thể nói tục trước mặt trẻ nhỏ."

Hắn thở dài rồi đi đến ngồi bên cạnh ta, vừa ngồi được một lúc, lại chắp tay sau lưng đi đến trước mặt một bà lão rồi ngồi xổm xuống:

"Bà lão, bà lớn tuổi như vậy rồi, sao lại ở đây?"

Mí mắt bà lão khẽ run run, đôi mắt đục ngầu bỗng nhiên rơi xuống những giọt nước mắt to như hạt đậu:

"Con dâu năm nay sinh được một đứa cháu trai bụ bẫm, ta vô dụng, không những không giúp được gì mà còn bị bệnh.

"Đại phu nói bệnh của ta, muốn chữa khỏi phải mất hẳn một đồng vàng!

"Ngày cháu trai đầy tháng, con trai và con dâu ta liền đến nha môn huyện tố cáo ta.

"Chúng nó nói ta mấy lần lẻn vào phòng muốn m.ó.c t.i.m cháu trai ta, nói ta là Thần Chú Nữ."

Thương Bắc Tinh gãi đầu, thực sự không biết nói lời an ủi nào, chỉ đành lủi thủi bỏ đi.

"Lưu Ly, ngươi có thấy trong lòng dễ chịu hơn chút nào không?"

Hắn đặt m.ô.n.g ngồi phịch xuống bên cạnh ta, nháy mắt với ta.

Ta không hiểu lắm lời hắn nói:

"Tại sao lại dễ chịu hơn?"

Thương Bắc Tinh liếc nhìn những người phụ nữ trong ngục giam một lượt:

"Họ đều bị người thân nhất phản bội, không giống ngươi, là gặp phải một người xa lạ trên đường.

"So sánh như vậy, chẳng phải ngươi đỡ thảm hơn sao."

Ta nhìn hắn với ánh mắt như nhìn kẻ ngốc:

"Ngươi đúng là biết an ủi người khác thật đấy."

7

Lần này ta và Thương Bắc Tinh đến thị trấn này, thực ra là để tìm một cô nương tên Liễu Đào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nguoi-ca/phan-2-than-chu-nu-3.html.]

Cha nàng ấy đã treo thưởng 1 đồng vàng nhờ chúng ta tìm nàng ấy, nói rằng nàng ấy đột nhiên mất tích khỏi nhà, gia đình đã tìm kiếm nhiều ngày nhưng không thấy tung tích đâu.

Thị trấn này cách nhà Liễu Đào không xa, hai chúng ta liền nghĩ đến đây xem tình hình.

Chỉ là không ngờ, người dân trong thị trấn này vì muốn bắt Thần Chú Nữ mà đã phát điên đến mức này.

Nghĩ đến Liễu Đào, mắt ta sáng lên, đưa tay kéo kéo tay áo Thương Bắc Tinh:

"Ngươi nói xem Liễu Đào có ở đây không?"

Thương Bắc Tinh vỗ đùi, đứng dậy chống nạnh ngửa mặt lên trời hét lớn:

"Liễu Đào!!!"

"Ai, ai đang gọi ta?"

Một giọng nói yếu ớt vang lên trong góc, một cô gái xinh đẹp khoảng mười tám, mười chín tuổi ngượng ngùng ngẩng đầu lên.

Đúng là Liễu Đào!!!

Ta vội vàng lấy bức chân dung từ trong n.g.ự.c ra so sánh, quả nhiên là nàng ấy.

Nghe nói chúng ta là người do cha mình phái đến tìm, Liễu Đào không kìm được nữa mà bật khóc nức nở:

"Đều tại ta không nghe lời cha, đều là lỗi của ta!!!"

Hóa ra Liễu Đào có một người thanh mai trúc mã, lần này thi đậu cử nhân.

Sau khi hắn thi đậu, Vương lão gia, người giàu nhất thị trấn, đã để mắt đến hắn, muốn hắn từ hôn và cưới con gái mình.

Cha Liễu Đào nghe được tin này, liền muốn thuyết phục Liễu Đào chủ động từ hôn, nói rằng người đàn ông đó không phải là người tốt.

Nhưng Liễu Đào không đồng ý, nàng ấy cảm thấy vị hôn phu của mình không phải là kẻ tham phú phụ bần, bạc tình bạc nghĩa.

Ai ngờ chưa được mấy ngày, vị hôn phu đã lừa nàng ấy đến thị trấn này, nói là muốn mua trang sức cho nàng ấy, quay đầu lại tố cáo nàng ấy là Thần Chú Nữ.

Vị hôn phu của nàng ấy sợ con đường làm quan của mình bị ảnh hưởng, không muốn mang tiếng từ hôn, nên mới nghĩ ra cách này.

8

Ta và Thương Bắc Tinh đều có chút im lặng, Liễu Đào khóc một hồi, đột nhiên kích động đứng dậy nắm lấy vai ta:

"Hai người đến cứu ta phải không?"

"Cứu ngươi? Trong ngục này toàn là Thần Chú Nữ bị vu oan, cô nương này chắc chắn cũng bị người ta tố cáo là Thần Chú Nữ, bản thân còn khó bảo toàn, làm sao cứu ngươi được?"

Bà lão bên cạnh thở dài một tiếng, dập tắt hy vọng cuối cùng của Liễu Đào.

Liễu Đào tuyệt vọng ngã quỵ xuống đất, ánh sáng trong mắt cũng mờ dần:

"Xin lỗi, là ta đã liên lụy hai người."

Lòng ta nặng trĩu, há miệng muốn an ủi nàng ấy nhưng lại không nói nên lời.

"Bọn họ đến rồi, bọn họ lại đến rồi!"

Loading...