Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 112
Cập nhật lúc: 2024-09-25 19:37:06
Lượt xem: 16
Chương 112:
Huyện trưởng Lữ nhìn thấy được nét mặt vui mừng của cả nhà họ, trong lòng cũng đầy thỏa mãn. Khi cho người ta điều gì đó, chỉ sợ người ta không hài lòng.
Ông ta lại cười, nói: “Ngoài ra, huyện ta cũng được biết rằng bản thân đồng chí Mã Lan cũng là một công nhân lâu năm, và bà đã làm việc trong công xưởng thép được sáu năm."
Mã Lan gật đầu, cảm giác hình như mình đã cảm nhận được điều gì đó, trong lòng càng thêm hưng phấn.
Huyện trưởng Lữ nghiêm túc nói: "Là một công nhân có thâm niên sáu năm, theo lẽ thường thì phải được chuyển lên chính thức, hiện tại cũng đã có hộ khẩu thành phố, hơn nữa đồng chí Mã Lan trước đây có thành tích học tập trung học cơ sở khá tốt…”
Mã Lan cố nén kích động nói: "Năm nào tôi cũng đứng thứ nhất, nhưng vì nhà nghèo nên không thể tiếp tục đi học."
Nghĩ lại thời điểm đó, dựa vào thành tích của bản thân, bà cũng có thể học lên cấp ba và thậm chí tương lai có thể vào được đại học. Nhưng đến cuối cùng lại không có cơ hội nào cả, ở thời đại này, chuyện học cao không chỉ là về điểm số mà còn phải dựa vào cả đề cử, ở nhà họ Mã, con trai được coi trọng hơn con gái, tất cả các đề cử đều chỉ được dành cho con trai.
Huyện trưởng Lữ nói tiếp: "Khó trách lại nuôi dạy được đứa trẻ thông minh như vậy, lúc đó thật đáng tiếc cho đồng chí Mã Lan. Nhưng chỉ cần học trung học cơ sở là đủ, sau này bà có thể tiếp tục học trong đơn vị. Tôi cũng đã liên lạc với lãnh đạo công xưởng của bà, đồng chí Mã Lan, về sau bà sẽ làm việc trong công đoàn của công xưởng, bà có nhiều kinh nghiệm trong công tác cơ sở, vì vậy làm thành viên lãnh đạo trong công đoàn là phù hợp nhất.”
Mã Lan gần như đã ngất đi vì hạnh phúc.
Bà không chỉ có một công việc chính thức mà còn trở thành một viên chức.
Không còn phải vất vả xuống xưởng, cũng không phải dầm sương dãi nắng xuống quặng mỏ đẩy xe nữa.
Tô Chí Phong vui mừng nói: "Cảm ơn mọi người đã quan tâm đến chúng tôi." Mã Lan cố kìm nén phấn khích trong lòng nói với Huyện trưởng Lữ : "Cảm ơn lãnh đạo cấp trên, sau này tôi nhất định sẽ làm việc thật chăm chỉ và tỏa sáng trong vị trí của mình, tôi sẽ cống hiến tất cả cho công cuộc xây dựng đất nước."
TBC
Huyện trưởng Lữ gật đầu, cười nói: “Đúng vậy, chỉ có tư tưởng như vậy mới có thể giáo dục nên những đứa trẻ ưu tú.”
Ông ta lại nhìn Giang Bác với vẻ mặt bình tĩnh, cười nói: “Lần này chúng tôi mang đến cho cháu một món quà nhỏ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-112.html.]
Thư ký Lý mang phần thưởng đến, bên trong có một chút lương thực. Ngoài ra là đồ dùng học tập, bánh kẹo và điểm tâm, còn có hai chiếc cặp sách nhỏ, có vẻ như nó được chuẩn bị cho trẻ con.
"Học sinh Giang Bác, huyện Bình An cảm ơn cháu vì đã cống hiến cho đất nước, chúng tôi có mang cho cháu chút quà, hy vọng là cháu thích."
Tống Sở đứng bên cạnh lén kéo quần áo của Giang Bác.
Giang Bác gật đầu: “Cháu rất thích nó, cảm ơn mọi người.”
Huyện trưởng Lữ ân cần nói: "Cháu thích là tốt rồi, tôi cũng đã xem qua bài báo cháu viết, cháu viết rất tốt, tôi cảm thấy nó rất phù hợp cho học tập, sau này cháu có thể viết nhiều hơn, nếu gặp phải bất kỳ khó khăn nào cháu có thể nói với tôi, bất kì bộ sách gì mà cháu cần ở trong huyện đều có thể cung cấp.
Mã Lan nói: “Huyện cho chúng tôi nhiều quyền lợi như vậy, làm sao chúng tôi có thể gây thêm phiền toái cho huyện chứ?”
Bà cảm thấy cuộc sống hiện tại của mình đã trọn vẹn.
Cục trưởng Tô mỉm cười nói: "Nhân tài cần phải bồi dưỡng, Giang Bác cũng là một nhân tài, huyện Bình An chúng ta phải đảm bảo cho cháu nó phát triển."
Cục trưởng Tôn cục nông nghiệp cũng mỉm cười nói: "Đúng vậy, tôi cũng hy vọng rằng sau này khi học sinh Giang Bác trưởng thành có thể cống hiến cho nền nông nghiệp nước nhà."
Huyện trưởng Lữ lại nhìn Tống Sở: "Đây là em gái của Giang Bác phải không? Tên cháu nó là Tống Sở đúng không? Đây cũng là một đứa trẻ thông minh, sau này hãy cùng anh trai chăm chỉ học tập."
Tống Sở gật đầu: "Cháu sẽ giống như anh Giang Bác, sau này cống hiến cho đất nước."
"Được, đứa nhỏ này được dạy bảo rất tốt."
Sau khi mọi người ngồi trong nhà một lúc, ở ngoài hành lang càng lúc càng nhiều người, đó đều là những người sau khi tan làm trở về.