Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 151
Cập nhật lúc: 2024-09-26 22:25:22
Lượt xem: 22
Hóa ra là xuất phát từ gia đình, nhất thời tổng biên tập lại đánh giá cao đứa nhỏ này hơn. Phải nói rằng trước đây chỉ cảm thấy sách này viết không tệ, nhưng nghe nói do mấy người cùng viết cho nên cũng không quá ấn tượng với Tống Sở.
Bây giờ trao đổi xong, tổng biên tập cảm thấy đứa nhỏ này tư tưởng nhận thức thật cao. Chưa nói đến tuổi, chỉ với tình cảm yêu nước như này đã đáng để người khác coi trọng mấy phần.
Ông ấy cảm khái nói với Tô Văn Lệ: "Đồng chí Văn Lệ, cháu gái này nhà các cô không tầm thường, sau này nhất định phải tiếp tục giáo dục, phải để cho đứa nhỏ này thành tài."
Tống Sở nói: "Chú, chú yên tâm, cháu nhất định phải thành tài, nếu không thì thật sự có lỗi với sự nghiệp trồng người của đất nước."
Tô Văn Lệ: “..." Rốt cuộc bình thường anh Ba cô ấy giáo dục đứa nhỏ thế nào vậy?
Lúc đi ra khỏi văn phòng tổng biên tập, tổng biên tập còn tự mình tiễn đến tận cửa, tiếp đó còn vẫy tay với Tống Sở.
Mấy người Tô Chí Phong ở phòng khách đợi cho đến khi thấy hai cô cháu quay lại, Tô Chí Phong có chút lo lắng hỏi: "Thế nào, Sở Sở nói chuyện thế nào?"
Tô Văn Lệ còn có thể nói gì, cô ấy có thể nói bản thân mình cũng không bằng sao, chưa từng thấy đứa nhỏ nào có thể nói được như vậy. Mình nói chuyện ở trước mặt tổng biên tập, cũng chưa từng nói được như vậy.
Tống Sở trả lời: "Cha, đã bàn bạc xong, chúng con còn trao đổi một chút ý tưởng cho cuốn sách tiếp theo."
Mã Lan vui vẻ nói: "Ôi, bản tiếp theo cũng đã hẹn rồi sao?"
"Vâng ạ, chúng con bây giờ đều mang theo trách nhiệm trên người đấy ạ." Bây giờ Tống Sở rất có cảm giác thành tựu.
Sau đó nói với Giang Bác: "Anh Tiểu Bác, bản tiếp theo anh làm nhân vật chính."
Giang Bác: “...”
Khi về đến huyện, Tống Sở được tiếp đón vô cùng long trọng ở trạm xe.
Hai nhà Tô Chí Cường và Tô Chí Quốc cùng nhau ở trạm dừng chờ họ trở về, không có cách nào khác, bọn nhỏ trong nhà vô cùng ầm ĩ, nhất định phải đến đón Tống Sở.
Thật ra không chỉ có bọn nhỏ muốn đi, người làm cha mẹ ai lại có thể ngồi yên chứ? Nếu không phải lần này không tiện đi nhiều người lên tỉnh thành, họ cũng muốn cùng đi theo, dù sao đứa nhỏ nhà mình cũng là lần đầu làm được chuyện lớn.
Vì thế khi Tống Sở cùng Giang Bác từ trên xe xuống đã thấy từng đôi mắt trông mong của bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-151.html.]
Mấy đứa nhỏ Tô Bảo Cương cùng Tô Bảo Lượng như ong vỡ tổ chạy tới: "Đàm phán như thế nào, có thể xuất bản sao?"
"Lúc nào xuất bản, lúc nào chúng ta có thể mua được sách?"
"Chúng ta có phải trả tiền cho họ không, tiền tiêu vặt của chúng ta có đủ không?"
“.....”
Mấy đứa nhỏ líu ríu.
Lông mày Giang Bác như nhíu lại thành một, trẻ con chính là phiền phức như vậy.
Tống Sở không cảm thấy phiền gì cả, mà ra vẻ nghiêm túc ho khan một cái: "Tất cả đừng nói nữa, nghe em nói."
Bọn nhỏ đều yên tĩnh lại.
Mã Lan và Tô Chí Phong để cho bọn nhỏ cùng nói chính sự, đi sang một bên chào hỏi với đám người Tô Chí Cường, nói về chuyện ở tỉnh thành.
Bên này Tống Sở cũng đang nói chuyện xảy ra ở tỉnh thành cho đám nhỏ.
Sách chắc chắn sẽ được xuất bản, hôm nay đã ký hợp đồng. Cô Út là người phụ trách chuyện này, cho nên mọi người có thể yên tâm.
TBC
Bọn nhỏ quả nhiên vui vẻ đến gào thét một tiếng.
Trên mỗi gương mặt của bọn trẻ đều nở nụ cười tươi như một đóa hoa.
Tống Sở lại nói đến vấn đề ký kết cùng tiền thù lao lần này.
"Số tiền này, em muốn chia theo sức lao động, mọi người có ý kiến gì không?"
Đương nhiên không có ý kiến gì rồi, có thể xuất bản là được, chuyện tiền nong, bọn nhỏ cơ bản không để tâm.
Tống Sở nói một chút về cách chia của mình, năm mươi sáu đồng, một nửa dùng để chia bình quân, một phần khác thì theo sự đóng góp của mọi người nhiều hay ít tiến hành phân chia lần nữa.
"Anh Tiểu Lượng viết chữ đến mức tay run, còn lên vết chai nữa. Anh Tiểu Bác cũng viết rất nhiều chữ, hơn nữa còn giúp đỡ giải quyết rất nhiều đề, tốn nhiều chất xám. Còn em, cũng giúp đỡ nghĩ cốt truyện và lên ý tưởng, anh cả giúp đỡ giải rất nhiều đề để vượt qua cửa ải khó khăn, chị Tiểu Phương giúp đỡ nghĩ về bộ dạng thế giới thần bí, Tiểu Minh... Tiểu Minh mang lại rất nhiều niềm vui cho mọi người trong cuốn sách."