Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 169
Cập nhật lúc: 2024-09-26 22:32:07
Lượt xem: 11
Bản vẽ các bộ phận đã được bàn giao cho xưởng sản xuất máy móc, Giang Bác cũng không khỏi mong đợi chiếc ô tô đầu tiên của chính mình.
Tống Sở sau khi nghe nói xe của anh đã bắt đầu sản xuất, không khỏi kinh ngạc nói: "Khi nào thì có thể sử dụng xe ạ?"
Giang Bác suy nghĩ rồi tính toán: "Có thể phải đợi đến cuối tháng mười hai."
Tống Sở bắt đầu đếm từng ngày trên đầu ngón tay. "Không phải chỉ còn có một tháng thôi sao?"
Giang Bác gật đầu, anh đã tính toán mọi thứ rất tốt, nhưng cho đến cuối tháng mười hai, điều anh mong đợi vẫn chưa hoàn thành, kéo đến giữa tháng một mới làm xong.
Vào đúng ngày trận tuyết đầu tiên rơi xuống, cuối cùng Thư ký Lý cũng thông báo cho anh rằng các bộ phận đã sẵn sàng và chỉ còn đợi anh lắp ráp nữa là hoàn thành.
Giang Bác rất không hài lòng nhưng anh cũng chỉ có thể chấp nhận kết quả, anh dọn dẹp lại mọi thứ lại một chút rồi chuẩn bị đi theo Thư ký Lý.
Hôm nay là một ngày lạnh giá, Giang Bác được Mã Lan chuẩn bị cho rất nhiều áo ấm, lúc này anh đang mặc một chiếc áo khoác có bông dày, quàng một chiếc khăn bịt kín tai và đội một chiếc mũ lông đen trên đầu.
Tống Sở cũng muốn đi, hôm nay là trận tuyết đầu tiên rơi, lần đầu tiên trong cuộc đời thứ hai cô nhìn thấy tuyết, cô muốn ra ngoài chạm vào bông tuyết nhưng Mã Lan từ chối vì bà sợ rằng cô sẽ cảm lạnh, vì vậy cô đã cố tình ra ngoài cùng với Giang Bác để được tham gia vào cuộc chơi tuyết.
Giang Bác nhìn tuyết rơi dày đặc như lông ngỗng ngoài cửa sổ, sau đó nghiêm túc nói: “Không được, hoàn thành công việc xong anh sẽ lái xe trở về.” Sức khỏe của cô rất kém, một khi đã sốt liền nóng đến mức có thể đốt cháy hòn than.
Cả Mã Lan và Tô Chí Phong đều thầm thích thú, họ cảm thấy con trai mình rất trưởng thành nên vô cùng yên tâm, như thể cậu nhóc thực sự có thể lái ô tô trở về.
Cả hai đều không dám tưởng tượng cảnh tượng đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-169.html.]
Thư ký Lý đến đón anh có chút kích động, dù sao ông ta cũng tiếp xúc chuyện này nhiều nên đôi khi không khỏi có chút tưởng tượng sau khi hoàn thành xong thật sự có thể khởi động sao?
Ngồi trên chiếc xe của Thư ký Lý, cả hai nhanh chóng đến xưởng sản xuất máy móc.
Mọi thứ đều được đặt ở trong một nhà kho trống, khi Giang Bác và Thư ký Lý đến ngay cả Xưởng trưởng Cổ cũng đang đợi ở bên trong.
Trời tuyết rơi thế này rất lạnh, vậy mà Xưởng trưởng vẫn đến xem thật là chuyện hiếm thấy.
So với những người khác, hai chủ nhân chịu trách nhiệm chế tạo những thứ này là những người hào hứng nhất, dù sao bọn họ cũng đã tự làm từng chi tiết một, tuy nó có thể không tốt lắm, nhưng nếu nó thực sự thành công, điều đó có nghĩa là họ đã làm được một chiếc ô tô.
TBC
Nhìn thấy Giang Bác, các công nhân thâm niên không khỏi háo hức chờ đợi sự chỉ đạo của anh.
Giang Bác nhìn vào động cơ, sau khi kiểm tra đầy đủ các bộ phận, Giang Bác liền hướng dẫn họ lắp ráp chúng lại.
Trên thực tế, sơ đồ lắp ráp cũng được vẽ nhưng họ không dám tự mình làm, dưới sự hướng dẫn của Giang Bác, mọi người nhanh chóng bắt đầu lắp ráp.
Phải mất cả buổi sáng để sắp xếp mọi thứ lại với nhau, họ thậm chí còn không thèm ăn trưa, không ngừng nâng thân chiếc xe lên.
Tất cả đều được làm bằng sắt, lớp ngoài được sơn màu xanh lục, kiểu dáng mui trần, có một chiếc ghế dài nhỏ có thể tựa lưng như một chiếc ghế thường. Sau đó là đến lắp các bánh xe, mặc dù chúng đã được sử dụng qua.
Bánh xe có kích thước của một chiếc ô tô bình thường, lúc được Huyện trưởng Lữ tìm thấy tuy có cũ nhưng không có nhiều vết vá nên hầu như đều có thể dùng lại được.
Dù sao thì, sau khi chiếc xe được lắp ráp xong, trong đầu mọi người đều có những suy nghĩ khác nhau, nhưng lại có một ý nghĩ chung là trông nó giống hệt như một con ếch xanh.
Sau khi cho than đã thắp cháy vào và đổ đầy nước vào bình nhiên liệu, Giang Bác liền lên xe ngồi thử, anh làm quen với chiếc xe một lúc mới bắt đầu khởi động nó.