Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 360
Cập nhật lúc: 2024-10-02 22:04:02
Lượt xem: 14
Chương 360:
Không sánh được với Mã Lan mang theo thịt cá thịnh soạn.
Tống Sở vui mừng nói: "Ngon thật ạ, khó trách mẹ con nói dì hai trước kia nấu cơm ăn rất ngon.”
Mã Cúc Hoa có chút sửng sốt, hỏi: "Mẹ con nói?”
“Đúng ạ, mẹ con toàn nói nhà ta người nấu cơm ăn ngon nhất là dì hai, mỗi lần dì hai nấu cơm, mẹ còn đều có thể ăn rất nhiều.”
Mã Cúc Hoa kiêu ngạo đáp: "Đương nhiên rồi, mẹ con năm đó đến nhóm bếp cũng không biết.”
Tống Sở: "... Mẹ con còn nói khi còn nhỏ bị bắt nạt, dì hai đều bảo vệ mẹ con, đánh nhau với người ta, rất dũng cảm.”
“Còn không phải sao, mẹ con khi còn nhỏ rất nhát gan, người khác mắng bà ấy, bà ấy không dám cãi lại nửa lời.”
Tống Sở nói tiếp: "... Mẹ con nói, trước kia dì hai cùng dì cả đi kiếm sống nhiều, trong nhà ít nhiều đều nhờ cả vào hai dì.”
Mã Cúc Hoa miễn cưỡng trả lời: "Con cũng biết điều này à.”
“Đương nhiên biết ạ, cho nên ngày thường mẹ con toàn nhắc, sau này con trưởng thành đi kiếm tiền rồi phải mua đồ ăn cho dì cả và dì hai ăn.”
Mã Quế Hoa bên cạnh nghe được những lời này, cảm động không thôi: "Mẹ con thật sự nói như vậy sao?”
“Vâng.”
Mã Cúc Hoa càng miễn cưỡng: "Để con gái mua cho thì tính gì chứ?”
Mã Quế Hoa trả lời: "Cháu nó mua cho em thì sao? Em c.h.ế.t cũng cần sĩ diện à?”
Mã Cúc Hoa: "...”
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-360.html.]
Giữa ba chị em vốn không có mâu thuẫn gì lớn, chỉ là giữa họ vô tình có chút khó xử mà thôi.
Một mặt là vì đều là chị em, bản thân khi còn nhỏ cực khổ, em gái nói một câu là có thể khiến cha mẹ thương, trong lòng cảm thấy không công bằng. Một mặt khác là cảm thấy đối phương nếu đã không thích mình, thì dứt khoát không cần quan tâm vẻ người lạnh lùng của người khác nữa.
Sau một thời gian dài, mâu thuẫn liền càng ngày sâu hơn, hơn nữa còn có người nhà họ Mã ở giữa làm tác dụng phụ, quả thực là đến mặt cũng không muốn nhìn.
Lần này Tống Sở và Lý Tiểu Bảo lừa cả hai bên, hai người cảm thấy hóa ra trong lòng đối phương đều nghĩ tốt về mình.
Đều là chị em ruột, vốn dĩ là cùng nhau lớn lên, còn có thể thật sự không thân thiết ư?
Chờ khi Mã Lan xách theo cải trắng vào phòng bếp, Mã Cúc Hoa cũng không một mặt tức giận nữa.
Thỉnh thoảng ánh mắt của hai bên chạm vào nhau, còn khó xử quay đi chỗ khác. Trong lòng thầm nghĩ, làm ra vẻ cái gì chứ?
Mã Quế Hoa ý thức bản thân nên có chút bao dung của người làm chị cả, nếu giữa em gái với nhau đều nghĩ tốt về đối phương, làm ầm mâu thuẫn lên làm gì, hơn nữa bà ta hiện tại cũng nghĩ thông rồi, con của em Ba có tiền đồ như vậy, tạo phúc cho mọi người, trong thôn mọi người đều coi trọng, em gái của bà ta về nhà nhận được sự kính trọng, đó là điều đương nhiên. Là bản thân trước kia nghĩ không thông suốt, bây giờ cũng hy vọng mọi người hòa thuận: "Cúc Hoa, em làm món cải trắng ngâm dấm đi, Mã Lan khi còn nhỏ thích ăn món đó lắm.”
Mã Cúc Hoa hừ một tiếng: "Còn không phải vậy sao, lúc đó em ấy một bữa có thể ăn ba cái bánh ngô hấp.”
Mã Lan: "... Có thể ăn là hạnh phúc.”
Mã Cúc Hoa trả lời: "Không phải do chị làm ăn ngon à? Còn không thừa nhận.”
Mã Lan không nói chuyện, tuy rằng bây giờ không thấy vậy nữa, nhưng lúc ấy còn nhỏ không có ăn, những món mà Mã Cúc Hoa nấu thực sự ngon hơn mẹ bà - đồng chí Lý Tứ Hỷ nấu.
Chủ yếu là lúc đó Mã Cúc Hoa nấu ăn đều bỏ gia vị, không giống như mẹ bà keo kiệt bủn xỉn.”
Mã Cúc Hoa thấy Mã Lan không phản bác, nghĩ đây chính là sự thừa nhận của Mã Lan, trong lòng có chút đắc ý. Bà ta tuy rằng không văn hóa, nhưng không phải Mã Lan thích ăn đồ bà ta nấu sao?
Trước kia bà ta vẫn luôn cảm thấy Mã Lan sống rất tốt, nhất định xem thường đồ bà ta làm, cho nên cũng chưa bao giờ tặng đồ cho Mã Lan, cái này làm cho bà ta luôn cảm thấy thấp kém hơn Mã Lan, bây giờ biết Mã Lan thích ăn món bà ta làm, cuối cùng cũng tự tin rồi.