Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 361
Cập nhật lúc: 2024-10-03 12:14:48
Lượt xem: 12
Bà ta nói: "Chị có đem cho mẹ ít dưa muối, lúc về em mang theo ít về nhà đi, tay nghề của chị vẫn khá lắm.”
Mã Lan vừa nghe Mã Cúc Hoa chủ động đưa dưa muối cho mình, cảm thấy Mã Cúc Hoa muốn dựa vào bà. Lại nghĩ đến ở sau lưng Mã Cúc Hoa rất sùng bái bà, cảm thấy Mã Cúc Hoa cũng là một người làm mình làm mẩy mà thôi, kỳ thật trong lòng vẫn là nghĩ bà là người em gái tốt.
Dù gì mình cũng sống hai đời người rồi, tội gì cùng chị ấy so đo những mâu thuẫn vặt vãnh trước kia, ai bảo bà hễ một tý quá ưu tú, khiến cho người khác đố kị ghen tị chứ, liền trả lời: "Em có mang về ít cá, chị với chị cả lúc về cũng xách một ít về đi.”
Một lát sau, Lý Tứ Hỷ tới trong phòng bếp xem cơm nấu đến đâu rồi, nhìn thấy mấy cô con gái dáng vẻ rất hòa thuận, ngay lập tức có chút kinh ngạc.
Sau đó lại nghe thấy Mã Lan bảo bà làm chút cá đưa cho hai chị đem về liền lộ ra biểu cảm tiếc nuối.
Lại thấy Mã Cúc Hoa làm cải trắng ngâm dấm còn cho rất nhiều dấm, liền sốt ruột: "Ôi chao này, dùng bông quệt một ít là được rồi, cho nhiều vậy, nhà ta lại không phải địa chủ giàu có.”
Sau đó ôm lọ dấm đi ra ngoài.
Mã Cúc Hoa nhỏ giọng nói: "Mẹ vẫn keo kiệt bủn xỉn như thế, làm cải trắng ngâm dấm cứ muốn biến thành cải trắng ngâm nước.” Sau đó mệt mỏi nói: "Em chờ lát nữa rồi đi đem lọ dấm về đây, ai bảo từ nhỏ mẹ đã thích em chứ.”
Mã Lan hoa liền cười, từ nhỏ bà đã có biện pháp đối phó với mẹ mình.
Ba chị em lại nghĩ đến mỗi lần nấu cơm khi còn nhỏ, ngày nào cũng là Mã Lan phụ trách trộm dầu trộm muối, sau đó đồ ăn làm ra sẽ ngon hơn đồ ăn mẹ nấu, mỗi lần sau khi đắc chí ăn xong bữa cơm, lại cùng nhau bị mẹ mắng, bị bà cầm chổi đánh. Sau đó Mã Lan phụ trách đi dỗ mẹ vui vẻ, lúc ấy quá nghèo, nhưng không cảm thấy khổ cực chút nào cả.
Khi ăn cơm, Tống Sở liền phát hiện không khí giữa mình mẹ và dì cả dì hai đã khác đi rồi, hai dì còn nói đến chuyện trước kia cùng mẹ lên núi giẫm nấm.
TBC
Năm ngoái không có xảy ra chuyện như vậy, trên mâm không ai mở miệng nói chuyện.
Tống Sở cảm thấy rất vui.
Sau khi ăn cơm xong, Lý Tứ Hỷ liền lén hỏi Mã Lan: "Con với chị của con, có chút khác thường rồi, đúng không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-361.html.]
Mã Lan trả lời: "Chúng con vốn dĩ không có mâu thuẫn gì.”
“Lừa ai chứ, đều là mẹ sinh ra, mẹ còn không biết chút chuyện vặt vãnh này của các con ư?”
Lý Tứ Hỷ tỏ vẻ mọi chuyện đều không thể giấu được đôi mắt của bà cụ.
Mã Lan cũng tự mình nghĩ lại những chuyện đã qua, thật sự chưa từng nghĩ tới cảm nhận giữa chị em: "Mẹ, sau này chúng con về nhà mẹ đẻ, cha mẹ đừng làm to như vậy nữa, dễ khiến mọi người không được tự nhiên, dù sao đều là người một nhà cả.”
Bà cũng biết, đây đều là bởi vì gia thế nhà họ Mã quá kém, mãi mới có triển vọng nên đặc biệt coi trọng. Cũng giống như nhà họ Tô các mặt đều không tính là kém, cho dù Tiểu Bác có triển vọng như thế nào, cha mẹ chồng bà coi trọng ra sao, cũng sẽ không nói ưu ái cái nào.
“Mẹ, nhà họ Mã ta về sau sẽ càng ngày càng tốt, thái độ này cần phải đồng đều.”
Lý Tứ Hỷ hừ một tiếng: "Mẹ có chỗ nào không đồng đều? Mẹ còn không phải là thiên vị sao, con hiếu thuận, mẹ thiên vị con thì sao?”
Tống Sở nói: "Cháu biết, bà ngoại là muốn dì cả dì hai nịnh nọt.”
Mã Lan và Lý Tứ Hỷ: "...”
“Bà ngoại, dì cả dì hai là người lớn rồi, các dì ấy biết ngại, bà muốn nghe gì, sau này cháu và em Tiểu Bảo cùng nhau nói cho bà nghe.”
Lý Tứ Hỷ đỏ mặt nhanh chóng rời đi.
Cái gì chứ, bà cụ chả thèm người khác nịnh nót đâu. Hơn nữa, năm đó khi con gái nói những lời tốt đẹp với bà, cũng đâu có thấy ngại. Cho dù lớn rồi, thì cũng vẫn là con gái của bà cụ.
Không sai, bà cụ chính là thích nghe lời tốt đẹp!
Lần này Mã Quế Hoa và Mã Cúc Hoa không về sớm nữa, lúc Mã Lan đi, bọn họ còn tiện đường tiễn một đoạn.