Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 369
Cập nhật lúc: 2024-10-03 12:17:58
Lượt xem: 7
Tống Sở nói: “Vâng, em biết, nhưng không phải em không tiện ra ngoài sao?”
Giang Bác lật người lại nhìn cô: “Chờ anh làm ra xe điện, anh chở em ra ngoài.”
Tống Sở vui mừng nói: “Được ạ, em còn muốn nghe những người khác kể chuyện. Bà lão Lâm nói, người lớn tuổi đều biết rất nhiều chuyện.”
Giang Bác nói: “Anh đi cùng em.”
Tống Sở cảm động trong lòng: “Anh Tiểu Bác, anh thật tốt.”
Giang Bác khẽ cười cười: “Vậy mỗi đêm em đều kể chuyện cho anh nghe đi, giống như trước đây vậy.”
“Được.” Tống Sở không chút do dự liền đồng ý.
Để sớm có thể chở Tống Sở đi ra ngoài hóng gió tìm cảm hứng, kéo lại sự chú ý của Tống Sở ở trên người Bà lão Lâm, Giang Bác thật sự đã đem mười phần sức lực của mình ra để làm việc.
Những công việc này đối với anh không tính là nhiều, tài liệu kỹ thuật anh nhận được thông qua sự tính toán của não bộ, đã sớm đạt được kết quả, chẳng qua anh lười viết ra mà thôi, mỗi ngày đều phải bắt tay vào viết quá mệt mỏi rồi.
Vốn dĩ tính từ từ viết, nhưng hiện tại không ổn rồi, phải nhanh chóng viết ra.
Bởi vì tài liệu kỹ thuật cần phải làm quá nhiều, anh dứt khoát tự mình bắt tay vào cải tiến thêm một cái máy đánh chữ, bởi vì máy đánh chữ của Tống Sở không có cách nào đánh ra phương trình hóa học và công thức vật lý. Anh để xưởng máy móc của Xưởng trưởng Cổ cải tạo máy, liền có thể dùng đánh tài liệu.
Xưởng trưởng Cổ còn nói: “Hà tất gì phải phiền phức như vậy, để Huyện trưởng Lữ sắp xếp cho cậu mấy trợ lý, muốn viết cái gì thì sắp xếp cho người khác làm, cần gì cậu phải tự mình động tay vào.”
Giang Bác vô cùng nghiêm túc từ chối.
“Không cần thiết.” Vị trí trợ lý của anh vĩnh viễn chỉ có Sở Sở.
Tuy rằng hiện tại cô bỏ khoa học tự nhiên theo đuổi văn học, cũng không có khả năng làm trợ lý cho anh nữa, nhưng tự tay làm vào những việc này, anh cũng không phải chưa từng làm qua, hoàn toàn không cần một người xa lạ nào ở trước mặt anh.
Máy đánh chữ cải tiến xong, Giang Bác liền đem đặt bên cạnh máy đánh chữ của Tống Sở, hai người mỗi ngày đều ngồi cạnh nhau cùng đánh chữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-369.html.]
Tuy rằng mỗi ngày hai người không ai nói gì, nhưng ngồi ở cùng một cái bàn học, lạch cạch lạch cạch đánh chữ, cái loại cảm giác này làm người ta cảm thấy rất thoải mái.
Trong lòng Giang Bác có chút hối hận, trước kia chỉ vì lười biếng mà không làm như thế này?
Mã Lan đi vào đưa hoa quả cho hai đứa nhỏ, nhìn thấy cảnh hai đứa nhỏ như vậy, liền cười nói: “Đều thành chiến hữu cách mạng rồi, còn ở cùng một chiến hào làm việc.”
Tống Sở ăn lát táo mẹ vừa cắt ra, sau đó đưa một miếng đưa cho Giang Bác, hỏi: “Mẹ, chiến hữu cách mạng là gì ạ.”
“Chiến hữu cách mạng chính là…” Mã Lan vỗ vỗ đầu mình, đột nhiên nghĩ đến, cái từ này ở thời đại này hình như là dùng để miêu tả cặp tình nhân cùng chung chí hướng.
Vừa mới dùng sai từ rồi.
Bà đổi cách giải thích: “Chính là bạn bè vì mục tiêu chung mà cùng nhau nỗ lực, mối quan hệ rất cao thượng.”
Tống Sở cười nói: “Vậy con và anh Tiểu Bác chính là chiến hữu cách mạng, so với chiến hữu cách mạng còn thân thiết hơn.”
TBC
Cô hỏi Giang Bác: “Đúng không anh Tiểu Bác.”
Giang Bác đang ăn táo hai má phồng lên, sau đó gật đầu. Không sai, rất thân thiết.
Mã Lan xấu hổ cười cười, xoa đầu con gái, lại xoa cái đầu thông minh của con trai, Mã Lan cảm thấy về sau mình không thể ở trước mặt bọn nhỏ nói lung tung được.
Làm một người mẹ, bản thân phải có sự giáo dục đúng đắn với bọn nhỏ.
Chờ Mã Lan đi, hai người lại tiếp tục vùi đầu vào làm việc.
Tống Sở còn cổ vũ Giang Bác: “Anh Tiểu Bác, cố lên! Ta cùng nhau hoàn thành công việc nào.”
Tâm trạng vui vẻ, công việc thuận lợi, điều kiện công việc còn đặc biệt thoải mái, hiệu suất công việc của Giang bác cũng được nâng cao.
Chỉ mất ba ngày, đã hoàn thành việc ghi chép tài liệu về ắc-quy chì-axit.
Loại ắc-quy này có tuổi thọ 70V, có thể chạy 50 km, đối với Giang Bác, tuổi thọ của pin vẫn chưa đủ tốt, nhưng xem xét nguyên vật liệu và trình độ chế tác ở đây, anh cũng không có lựa chọn khác. Sau khi viết xong tài liệu về ắc-quy, Giang Bác liền ném sang một bên bắt đầu làm mô-tơ điện cần thiết cho xe điện.