Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 417
Cập nhật lúc: 2024-10-04 21:52:35
Lượt xem: 10
Dù sao công việc cũng có thể làm cho người nhà được sống cuộc sống tốt, không sai, anh chính là người thực tế như vậy.
"Làm việc cho tốt."
Tống Sở xoay người nhìn sang giường của Giang Bác, nghiêm túc nói: "Đồng chí Tô Giang Bác, anh thực sự là một đồng chí tốt, luôn làm việc đến nơi đến chốn."
Giang bác hơi hé miệng cười cười, cảm thấy bản thân cũng nên tìm vài chuyện để làm.
Cũng không thể để lộ ra chuyện mình không có lý tưởng, sẽ làm Sở Sở coi thường.
Thế nhưng hiệu suất của những người ở viện nghiên cứu quá thấp.
Giang Bác thấy trước tiên mình vẫn phải nâng cao hiệu suất làm việc của bọn họ, như vậy về sau sẽ nhẹ nhàng hơn một chút. Chẳng hạn như trước đó mỗi lần đều phải hoàn chỉnh số liệu trong đầu, nhưng sau khi đến đây có máy tính, anh chỉ cần cho một ít kiến thức lý thuyết sau đó để bọn họ dựa theo nguyên lý đó đi tính số liệu là được, anh gần như có thể bỏ qua được quá trình tính toán.
Hơn nữa sắp đến sinh nhật của Sở Sở rồi, tốt nhất nên chuẩn bị xong quà sinh nhật thật nhanh.
Giang Bác rất nhanh cũng nhớ tới một vật tương đối thực tế.
Vì vậy cuối tuần, Mã Lan và Tống Sở ở nhà học, Tô Chí Phong đi thăm người bạn già của hiệu trưởng Tô còn Giang Bác lại lái xe đến viện nghiên cứu.
Dọc theo đường đi, chiếc xe điện của anh khiến những đứa trẻ ở tòa nhà quân khu ngưỡng mộ không ngừng.
Nhưng khi nghĩ đến lần trước mượn đồ chơi không được, bọn họ cũng không muốn bị mất mặt thêm lần nữa, thành ra đều làm bộ như không thấy, chỉ len lén nhìn mà thôi.
Giang Bác nguyện ý chủ động đến viện nghiên cứu đi làm, khiến cho các chuyên gia kỳ cựu vô cùng kích động. Hiện tại với năng lực của Giang Bác, anh được cả viện nghiên cứu công nhận là số một, trình độ bác học không ai có thể so được. Đối với việc xin chỉ bảo từ anh cũng không ai thấy mất mặt, ngược lại còn cảm thấy đây chính là cơ hội khó mà có được.
Biết Giang Bác muốn tới, những chuyên gia này ngay cả công việc cũng không làm, vội vàng sắp xếp lại những vấn đề khó mà bản thân không giải quyết được, chuẩn bị xin chỉ bảo từ Giang Bác.
Thế nhưng sau khi Giang Bác đến liền đi thẳng tới phòng làm việc của sở trưởng, trực tiếp bày tỏ bản thân muốn làm một cái máy tính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-417.html.]
Sở trưởng Thái của viện nghiên cứu: "....."
Ông ta bỗng nhớ tới lời nói của lãnh đạo lớn: Sắp đến lúc bước vào công cuộc làm những hạng mục lớn rồi, chúng ta không sợ làm hạng mục lớn, chỉ sợ đồng chí nhỏ không nguyện ý làm.
Sở trưởng Thái mỉm cười, nói: "Máy tính, hiện tại đất nước chúng ta cũng có."
Giang Bác nói: "Tôi biết, nhưng năng lực tính toán còn không bằng gảy bàn tính."
Sở trưởng Thái: "....."
"Máy tính mới không những nâng cao chức năng tính toán, mà còn thêm chức năng xử lý văn bản, chức năng phát hình ảnh, phát video... Ừm, tạm thời cứ như vậy đã." Anh vốn còn muốn nói cần có chức năng internet, thế nhưng cái này là không có cách nào thực hiện được, không phải vấn đề kỹ thuật mà là cả thời đại tạm thời còn chưa đạt được điều kiện này.
Chỉ có điều nếu như chờ sau khi máy tính thông dụng hơn, anh trái lại có thể làm mạng lưới internet ở trong nước.
TBC
Giang Bác nói xong yêu cầu của, Sở trưởng Thái không nhịn được che lại trái tim nhỏ bé của mình.
Máy tính có khả năng tính toán dữ liệu thì ông ta biết, còn có khả năng xử lý văn bản hình được sao? Còn có cái video kia là thứ gì?
Giang bác nói: "Viện nghiên cứu này có năng lực làm ra hay không?"
Sở trường Thái thầm nghĩ không có, bọn họ mặc dù là viện nghiên cứu tổng hợp, thế nhưng cấp bậc nghiên cứu anh muốn thật sự không đảm nhận được.
Nhưng nghĩ đến chỉ thị ở phía trên, phối hợp công việc nghiên cứu với Giang Bác, sở trường Thái chỉ có thể kiên trì nói không thành vấn đề.
Dù sao đến lúc đó đi cầu cứu cấp trên là được, một năm không làm được thì hai năm, bọn họ không thiếu thời gian.
Giang Bác nghiêm túc gật đầu: "Trước ngày mười một chúng ta phải nhìn thấy thành phẩm."
Lần này anh tự mình giám sát việc sản xuất, tuyệt đối sẽ không để chậm trễ.
Sở trưởng Thái: "....."