Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 418
Cập nhật lúc: 2024-10-04 21:52:47
Lượt xem: 9
Cuối những năm 50, Trung Quốc có chiếc máy tính đầu tiên, đây có thể coi là điều khiến cả nước Hoa kiêu ngạo. Hơn nữa chỉ trong khoảng một năm, năng lực tính toán đã đạt tới 10000 lần/ giây, có thể nói là vô cùng lợi hại.
Việc cải tiến dựa trên cơ sở từ dữ liệu máy tính có sẵn dù sao cũng đơn giản hơn nhiều so việc bắt đầu lại từ đầu, nhưng lúc này, trước những yêu cầu không thể tưởng tượng được của Giang Bác, Sở trưởng Thái vẫn cảm thấy đây là nhiệm vụ không thể hoàn thành.
TBC
Ông ta đã chuẩn bị sẵn sàng tác chiến lâu dài, nhưng Giang Bác lại cố tình muốn tốc chiến tốc thắng.
Với tư cách là một Sở trưởng, ông ta không thể sợ. Nếu nhận sợ khiến cho đồng chí Tô Giang Bác không còn muốn làm nữa thì làm sao bây giờ?
Sở trưởng Thái rất khó xử, sau khi tiễn Giang Bác đi với vẻ mặt hài lòng, ông ta liền lập tức ngồi xe ra cửa, muốn đi tìm lãnh đạo lớn báo cáo tình huống.
Bất kể như thế nào, nhân lực và nguồn vật tư đều phải có đầy đủ, bằng không chỉ dựa vào bọn họ và viện nghiên cứu này, chắc chắn sẽ không tạo nên được thành phẩm gì đáng giá.
Gần đây, lãnh đạo lớn bận rộn khuyến khích nhân dân cả nước tăng cường công tác giáo dục văn hóa tri thức, đồng thời phải phụ trách tiến hành đàm phán với các nước xung quanh.
Mặc dù đất nước muốn giấu diếm thành quả cho riêng mình, nhưng quả thật có rất nhiều kỹ thuật bắt buộc phải đưa vào sử dụng, việc này đã khiến cho những quốc gia khác đều biết được tin tức.
Những chuyện này cứ liên tục xảy ra làm cho lãnh đạo lớn bận rộn không thôi, ngay cả thời gian ngủ cũng rất ít.
Nhưng nghe tin Sở trưởng Thái từ viện nghiên cứu tới, ông vẫn rất nồng nhiệt đón chào.
Sở trưởng Thái lau mồ hôi trên trán, đem một loạt điều kiện mà Giang Bác đưa ra nói với lãnh đạo lớn.
"Những ý tưởng cậu ấy đưa ra quả thực chưa từng có, tôi cũng không biết kỹ thuật này có thể thực hiện hay không. Nhưng trông cậu ta có vẻ rất tự tin, tôi không muốn đả kích lòng tin của cậu ấy, nên đã không từ chối."
Lãnh đạo lớn nói thẳng: "Không cần từ chối, cần người thì điều người từ nơi khác, cần vật tư thì điều động vật tư."
"Nhưng cậu ấy nói trước tháng 11 chúng ta cần… hoàn thành."
"Cứ tận lực phối hợp, nếu như quả thật không thể làm được, tôi tin tưởng cậu ấy cũng có thể hiểu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-418.html.]
Sở trưởng Thái gật đầu, tuy rằng ông ta cảm thấy với ánh mắt kiên nghị kia của đồng chí, có lẽ anh sẽ không hiểu, nhưng ông ta vẫn cắn răng làm theo.
Cảm giác trong viện nghiên cứu sắp có náo loạn lớn rồi.
Có lãnh đạo lớn phê chuẩn, nhóm chuyên gia về nghiên cứu máy tính tốt nhất đã có mặt đầy đủ ở viện nghiên cứu, tạm thời hợp thành một dự án ở chỗ này.
Bên nhà Tô, Giang Bác vừa về nhà một lúc, Tô Chí Phong cũng vui vẻ trở lại.
Hôm nay ông đi thăm hỏi bạn học cũ của hiệu trưởng Tô, vị thầy giáo kia dạy học ở Đại học Bắc Kinh. Sau khi ông nói chuyện với vị giáo sư già đó, vị giáo sư già đã đồng ý tiếp nhận ông. Chỉ cần ông vượt qua kỳ thi của trường, liền có thể nhập học.
"Chính thức tuyên bố rằng lý tưởng của tôi đã đạt được bước đầu tiên."
"Cha, cha thật tuyệt vời." Tống Sở kéo cánh tay Tô Chí Phong khen ngợi.
Mã Lan cũng ngồi ở bên kia ôm cánh tay ông: “Cha bọn trẻ, chúc mừng ông tiếp tục trở thành người có trình độ học vấn cao nhất nhà chúng ta."
Giang Bác nhìn Tô Chí Phong đắc ý, mím môi, sau đó nói: "Con cũng bề bộn nhiều việc, con muốn bắt đầu làm dự án."
Mã Lan nói: "Hạng mục gì, ôi, con đừng nói, nhất định phải giữ bí mật."
Giang Bác nói: "Cũng không phải là bí mật gì, con muốn cải tiến máy tính, sau này con sẽ trang bị cho nhà chúng ta hai chiếc. Chờ con rảnh rỗi lại làm thêm một cái máy in để kết nối với máy tính, như vậy về sau Sở Sở liền có thể viết truyện trực tiếp trên máy tính, mẹ cũng có thể viết luận văn đại học, rất thuận tiện. ”
Mã Lan giật nảy mình, mẹ ơi, con trai bà muốn cải tiến máy tính sao?
Loại máy tính luôn nằm trong hàng ngũ cao cấp đấy ư?
Hiện tại con trai bà làm ra, tương lai không lẽ sẽ là ông lớn của ngành máy tính nổi tiếng toàn cầu đấy chứ?
Ánh mắt Mã Lan nhìn con trai mình chằm chằm như phát sáng.