Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 448
Cập nhật lúc: 2024-10-04 22:02:33
Lượt xem: 4
Lúc Mã Lan nghe được tin cũng thiếu chút nữa bị dọa cho hôn mê, còn lo lắng con nhà mình có thể cũng bị rơi xuống hay không.
“Thiếu chút nữa là con đã nhảy xuống đó chơi, may là anh Tiểu Bác nói nguy hiểm.” Tống Sở còn sợ hãi nói, sau đó buồn bã: "Con nói nhưng tất cả mọi người đều không nghe, bọn họ không tin chúng con.”
Mã Lan an ủi đứa nhỏ: "Đây không phải lỗi của các con, cho dù không nứt, cũng không nên đi lên đó chơi. Các con đây là quan tâm đến tính mạng của mình, lớn như vậy, cũng nên học cách tránh xa nguy hiểm rồi. Hơn nữa mọi người đều đã được cứu, hẳn là không có việc gì, hy vọng sau khi trải qua việc này, lần sau tất cả mọi người sẽ tỉnh táo hơn một chút, không nên làm loại chuyện nguy hiểm này nữa.”
Bà suy nghĩ rất tốt đẹp, nhưng buổi tối lúc Tô Chí Phong trở về sắc mặt rất tệ, những người rơi xuống nước đều phát sốt.
Trời lạnh như vậy, rơi vào trong nước băng, không bị sốt mới là lạ, hơn nữa phần lớn học sinh đều không đủ dinh dưỡng, thể chất cũng không tốt.
“Bệnh viện bên kia còn đang điều trị.”
Dù sao cái này tin tức này cũng khẳng định là tin xấu nhất.
Sắc mặt cả nhà bọn họ đều không được tốt, không nghĩ tới có người sẽ xảy ra chuyện.
Nửa đêm, Giang Bác bị giọng của Sở Sở đánh thức, anh im lặng lắng nghe một chút, đột nhiên ngồi dậy, bật công tắc ở đầu giường, sau đó đi đến mép giường của Tống Sở.
Tống Sở mặt đỏ bừng, trong miệng rầm rì.
Giang Bác đưa tay sờ trán cô, quả nhiên rất nóng.
Nhìn Tống Sở cuộn người đổ đầy mồ hôi, đôi mắt Giang Bác cũng không khỏi đỏ ửng theo.
Huống chi là Mã Lan, nhìn đứa nhỏ vốn đang bình thường đột nhiên như vậy, khổ sở lau nước mắt.
“Sao đột nhiên lại phát sốt?”
Bác sĩ phụ trách bệnh viên nói: "Có thể là do ra mồ hôi nhiều, sau đó bị gió lạnh thổi qua.”
Mã Lan nói: "Buổi tối, trước lúc con bé ngủ có nói là trên lưng dính dính, nhưng tôi đã cho con bé thay quần áo rồi.”
“Chắc chắn bị cảm lạnh rồi, thời tiết này rất dễ bị cảm lạnh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-448.html.]
Tô Chí Phong lo lắng nói: "Không đâu, chắc là con bé bị dọa sợ. Hôm nay trường học xảy ra chuyện, con bé chứng kiến từ đầu đến cuối.”
Mã Lan hỏi: "Bác sĩ, con gái tôi không sao chứ?”
“Cái này còn phải xem tình huống, sốt cao quá.”
Giang Bác nói: "Cho em ấy thuốc hạ sốt, dùng thuốc hạ sốt tốt nhất.”
TBC
Bác sĩ nói: "Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Giang Bác không tin tưởng bọn họ, khó khăn buông lỏng tay Tống Sở ra, đi theo bác sĩ đến quầy thuốc bệnh viện, kết quả phát hiện thuốc trong quầy thuốc hoàn toàn vô dụng.
Anh sớm nên biết, công nghiệp xây dựng không tốt, còn có thể trông cậy vào thuốc của bọn họ có thể tốt bao nhiêu?
Trước kia trong nhà không ai bị bệnh, Giang Bác cũng không nghĩ tới chuyện sẽ chế tạo thuốc.
Lúc này nhìn thấy Tống Sở bị bệnh, lại dùng những thứ không có tác dụng này trong lòng khó chịu vô cùng, anh nhanh chóng chạy tới bên người Tống Sở nắm lấy cánh tay còn lại của cô, lặng lẽ ở trong đầu tìm kiếm dược liệu để chế thuốc.
Anh chưa bao giờ sốt ruột như vậy.
Điều này khiến anh mất một thời gian dài cũng không tìm ra được cách giải quyết.
Tống Sở khẽ mở mắt, thấy được cha mẹ và anh Tiểu Bác ngồi bên cạnh mình, cô yếu ớt nói: "Con không sao, mọi người đừng lo lắng.”
Giang Bác sờ đầu cô: “Ừ, không có việc gì.”
Mã Lan lau nước mắt: "Con gái, bảo bối, cha mẹ đều ở đây, đừng sợ.”
Tống Sở lần nữa nhắm mắt lại, cô cảm thấy thật khó chịu. Từ kiếp trước đến nay, đây là lần đầu tiên cô bị bệnh, lần đầu tiên này cô cảm thấy đặc biệt khó chịu, giống như mình sắp c.h.ế.t vậy. Cô biết mình đang phát sốt nên có chút lo lắng, sợ đầu óc mình bị nóng đến hỏng, cô còn phải thi đại học nữa .
Giang Bác thở phào nhẹ nhõm, tựa đầu vào bức tường lạnh lẽo để mình bình tĩnh lại, sau đó một lần nữa sử dụng tinh thần lực, anh muốn tìm ra thuốc có thể cứu Sở Sở càng nhanh càng tốt.
Lãnh đạo lớn bên kia cũng nghe tin Tống Sở bị bệnh, suốt đêm liền cho người đưa đến thuốc nhập khẩu .
Số lượng loại thuốc này rất ít, hầu như các bệnh viện đều vẫn chưa có.