Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 465
Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:30:30
Lượt xem: 9
Tống Sở và Giang Bác cùng nhau gói thịt vịt, thấy cha không có thời gian ăn Tống Sở liền muốn đút cho cha một miếng, kết quả lại bị Giang Bác ngăn cản.
Giang Bác đem miếng mình vừa gói trong tay đút vào miệng Tô Chí Phong, rồi tự mình lấy miếng Tống Sở vừa gói kia ăn.
Tô Chí Phong: “…..”
Tống Sở hai mắt phát sáng nói: "Anh Tiểu Bác đối xử với cha thật tốt, còn giành bón cho cha ăn với em. Em không bón cho cha là được chứ gì, em bón cho mẹ.”
Tô Chí Phong có chút cảm động, trong lòng lại không thể tin được con trai của mình thật sự chu đáo đối với ông.
Trong lòng không khỏi phức tạp, cuối cùng vẫn cảm thấy vui vẻ yên tâm, khuôn mặt đầy sự yêu thương nhìn Giang Bác một cái: "Con trai trưởng thành rồi.”
Giang Bác: “…..”
Mã Lan rất tận hưởng khi ăn miếng vịt quay con gái gói, bà thỏa mãn nói: "Quả nhiên rất ngon, may mắn là tay nghề không bị mai một đi.”
Tống Sở nói: "Mẹ, mẹ nói xem, nếu con đi học làm vịt quay, bọn họ sẽ dạy chứ?”
Mã Lan suýt chút nữa là sặc: "Sao lại muốn học cái này?”
“Anh Tiểu Bác muốn ăn ạ, lỡ như cửa tiệm của bọn họ không mở nữa thì phải làm sao?”
Mã Lan nhìn con trai, thầm nghĩ tình huống này không có khả năng, lại nói: "Con đừng nghĩ nữa, đây là tay nghề gia truyền, chỉ truyền cho người trong nhà, hơn nữa truyền cho nam không truyền cho nữ.”
Tống Sở mếu máo: "Trọng nam khinh nữ, thật bất công.”
Mã Lan nói: "Đây là hiện trạng hiện nay của xã hội, tuy nhiên con đừng lo lắng, nhà ta trọng nữ khinh nam.”
Tô Chí Phong và Giang Bác gật đầu.
Không thể học làm vịt quay, Tống Sở có chút không vui, đồng thời cũng vì hiện trạng xã hội trọng nam khinh nữ hiện tại mà thấy bất công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-465.html.]
Phụ nữ tại sao không thể học, phụ nữ không phải người sao? Phụ nữ cũng có rất nhiều người ưu tú đấy.
Có vịt quay rồi, cuộc sống của Giang Bác tạm thời coi như hoàn hảo rồi, tinh thần công việc cũng đi lên, còn có ý nghĩ chủ động đi đến viện nghiên cứu kiểm tra tiến độ công việc.
Bởi vì anh chỉ đưa cho một phương hướng, cho nên tốc độ nghiên cứu đương nhiên là không thể bằng so với anh trước kia.
Hạng mục máy in là tiến hành nhanh nhất, những phương diện khác tương đối chậm.
Đặc biệt là hạng mục Internet, tiến triển chậm nhất.
Giang Bác có thể nhìn ra, bọn họ cũng rất không coi trọng hạng mục này.
Giang Bác hỏi Sở trưởng Thái, Sở trưởng Thái liền nói: "Kiến thức về phương diện này của chúng tôi khá ít, rất nhiều chuyên gia đều không có kinh nghiệm nghiên cứu đối với cái này, cho nên tiến độ tương đối chậm.”
Đương nhiên, còn có một lý do chính là ông ta cảm thấy công dụng của cái này không quá lớn. Máy tính không phổ biến, chỉ vài địa phương có, nghiên cứu ra xong, kết nối Internet, ngoài việc truyền đi chút tài liệu, tạm thời đều không dùng được, chi bằng tập trung lực lượng nghiên cứu càng nhiều đồ vật cần thiết đang thiếu thốn.
Tuy rằng ông ta không nói rõ ra, nhưng từ trong ánh mắt Giang Bác cũng đoán được ý nghĩ.
Có điều Giang Bác không nói gì cả, chỉ nhìn ông ta với một ánh mắt hàm ý không rõ ràng.
Sở trưởng Thái: “… Tôi sẽ đẩy nhanh tốc độ hơn.”
Nhóm chuyên gia lâu năm của Viện nghiên cứu vẫn rất lợi hại, chỉ dựa vào một chút phương hướng nghiên cứu cùng lý luận mà Giang Bắc đưa cho, cộng thêm những sự hướng dẫn khi gặp khó khăn trong nghiên cứu hàng ngày, liền tạo ra được nguyên lý của máy in.
Lúc Tết Nguyên Đán, máy in đời thứ nhất cuối cùng cũng ra đời.
Đây là kiểu rất đơn giản, chỉ có thể in, hơn nữa chỉ có thể in giấy A4, màu sắc của phông chữ cũng chỉ có một màu, không có sẵn chức năng sao chép.
TBC
Mặc dù nó chỉ có thể liên kết máy tính, tiếp nhận mệnh lệnh của máy tính tiến hành in, nhưng vẫn một bước trở thành thiết bị quan trọng cần thiết nhất của mỗi Viện nghiên cứu ở trên đất nước.
Bên phía nhà họ Tô bởi vì Giang Bác, cũng được có một cái coi như quà năm mới.
Sau khi Giang Bác lắp đặt xong, thử dùng một tí, liền có một cái cảm giác… miễn cưỡng sử dụng được.