Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 466
Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:30:48
Lượt xem: 5
Mặc dù so với máy in trong tượng tượng của anh kém xa rất nhiều.
Nhưng cái này không phải chính anh nghiên cứu ra, mà là những người kia tự mình làm ra cho nên Giang Bác cũng không có yêu cầu cao với bọn họ. Có thể làm được đến nước này, đã khiến anh có chút ít niềm tin vào thời đại này rồi, anh cảm nhận được các chuyên gia khoa học của thời đại này không thiếu năng lực và tinh thần, thế là đủ rồi.
Tống Sở và Mã Lan đều rất thích kiểu máy móc này.
Đặc biệt là Mã Lan, bà như nhìn thấy một thiết bị văn phòng quen thuộc. Trước kia việc bà làm nhiều nhất chính là in tệp văn bản, nhìn cái cảnh trang giấy từ bên trong máy in từng chút một chui ra.
“Đây đúng là bảo bối lớn.”
Tống Sở vui mừng nói: "Cái này còn tiện lợi hơn so với máy đánh chữ một trăm lần, sau này chúng ta có thể in giấy mỗi ngày rồi, anh Tiểu Bác, sau này em có thể giúp anh rồi.”
Giang Bác nghiêm túc nói: "Không thể.”
“…..”
“Có bức xạ.” Giang Bác nói tiếp.
Mã Lan lúc này mới nhớ ra: "Đúng đúng đúng, các con còn nhỏ, tiếp xúc ít thôi, ngày thường lúc không cần dùng thì nhớ đậy nó lại.”
Tô Chí Phong hỏi: "Bức xạ là cái gì?”
Mã Lan nói: "Dù sao cũng không phải là thứ tốt.”
Tô Chí Phong cảm thấy kiến thức của mình càng ngày càng không ổn.
…
Nghiên cứu thành công máy in, cũng khiến lãnh đạo lớn rất vui mừng.
Các nghiên cứu trước đều là Giang Bác tự mình hoàn thành, tuy rằng tốc độ nghiên cứu nhanh, hơn nữa rất thành công, nhưng chung quy sức lực của một người vẫn có giới hạn, hơn nữa đem tất cả gánh nặng của quốc gia đặt trên vai của một cậu nhóc, nguy hiểm quá lớn.
Vẫn là sức lực của nhiều người tốt hơn, dựa vào mọi người cùng nhau phát triển, mới có thể bước từng bước vững vàng.
Hiện tại thời gian ngắn như vậy đã có thể nghiên cứu ra máy in, điều này chứng tỏ sự các chuyên viên nghiên cứu đã tiến bộ rất nhiều. Bọn họ nghiên cứu ra đời thứ nhất, về sau sẽ còn có đời thứ hai, đời thứ ba…
Thời tiết ở thủ đô vào tháng Giêng rất lạnh.
Vào giữa tháng, trường học của Tống Sở cuối cùng cũng đã bước vào kỳ nghỉ đông. Khi nhận được phiếu điểm cuối kỳ, Tống Sở đã như ý nguyện đạt được vị trí top 2.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-466.html.]
Nhưng Tống Sở không vui vì Giang Bác đã nộp giấy trắng.
Sau khi nhận lấy phiếu điểm, Tống Sở không muốn nói chuyện với anh nữa, cô nghĩ anh Tiểu Bác quá coi thường mình, cô thà bị thua còn hơn được nhường như vậy, điều này làm cho cô không tiến bộ được.
Giang Bác: "....."
Về đến nhà, Tống Sở kể lại cho Mã Lan nghe, Mã Lan nói: "Tiểu Bác nhà chúng ta thực sự rất yêu thương em gái."
Giang Bác nhếch miệng.
Tống Sở nói: "Mẹ, mẹ không được khen anh ấy, như vậy là không đúng."
Tô Chí Phong cảm thấy mình đã nắm bắt được cơ hội, nói: "Đúng vậy, Tiểu Bác, cha phải dạy dỗ lại con mới được. Là một học sinh, con không được có thái độ như thế."
Tống Sở nói: "Cha, không cần dạy dỗ anh Tiểu Bác đâu ạ, chỉ cần cha không ủng hộ anh ấy làm những chuyện như này là được rồi."
Tô Chí Phong: "....." Con gái ông cũng bắt đầu thay đổi rồi.
Mã Lan mỉm cười và đẩy vai ông, ngầm ý bảo ông đừng nói nữa.
TBC
Sau đó bà đi nhóm lò sưởi để hai đứa trẻ sưởi ấm, đến trưa sẽ ăn lẩu.
Một lúc sau, anh em nhà họ Lôi cũng đến.
Bà Lôi còn mang bánh đậu sang, nói là quà cảm ơn Giang Bác và Tống Sở.
Khuôn mặt anh em nhà họ Lôi có vẻ xấu hổ.
Mã Lan nói: "Sao trông bà vui mừng thế? Có chuyện tốt gì à?"
Bà Lôi tươi cười nói: "Đương nhiên là có chuyện vui rồi, Hổ Tử nhà chúng tôi lần này thi cuối kỳ đứng thứ 98, còn Báo Tử đứng thứ 101, cả hai đều tiến bộ vượt bậc."
Hai anh em cười toe toét, lộ ra răng cửa.
Tống Sở vui vẻ nói: "Oa, hai anh tiến bộ thật, với tốc độ như này chắc chắn có thể thi vào đại học quân sự."
Lôi Hổ cười nói: "Anh cũng nghĩ thế."
Lôi Báo lại nói: "Do anh viết sai dấu nên bị trừ hai điểm, nếu không đã thi được 103 điểm rồi."