Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 476
Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:35:46
Lượt xem: 4
Tống Sở an ủi: "Đừng lo lắng, khó khăn gì cũng đừng lo lắng, cứ thong thả."
“Không phải khó khăn của anh, mà là bọn họ không có khả năng.” Giang Bác nghiêm túc nói.
Tống Sở nói: "Em còn đang suy nghĩ, anh Tiểu Bác điều gì cũng biết sao lại có thể gặp khó khăn được, vậy vấn đề của họ là gì ạ?"
Giang Bác không có bất kỳ bí mật nào với Tống Sở, vì vậy anh đã nói về những vấn đề mà mình và Sở trưởng Thái đang gặp phải, Tống Sở nghe xong chớp chớp mắt: "Rất đơn giản nha!"
Giang Bác nhìn cô.
Tống Sở cười nói: "anh Tiểu Bác, anh có thể viết sách giống như em, anh viết hết tất cả những kiến thức mà anh biết vào trong sách xong để cho bọn họ đọc. Bọn họ đọc xong sẽ có đủ kiến thức giúp anh làm nghiên cứu, hơn nữa, một khi sách được sản xuất sẽ không chỉ có một người đọc mà có rất nhiều người sẽ đọc được nó, anh nghĩ thử xem, nếu như sau này có nhiều người năng lực tốt thì chẳng phải việc nghiên cứu cũng đơn giản rồi sao?
"Đúng vậy!” Hai mắt Giang Bác sáng lên, mím môi cười nói. "Anh sẽ viết một quyển sách."
Sở trưởng Thái không khỏi há hốc mồm khi nghe Giang Bác nói câu vừa rồi: "... Ý cậu là, cậu muốn xuất bản một cuốn sách để mọi người có thể học hỏi kiến thức của cậu à?"
Giang Bác gật đầu.
Sở trưởng Thái luôn cho rằng xuất bản sách khoa học khó hơn làm nghiên cứu, xét cho cùng, công việc nghiên cứu đều được thực hiện từng chút một, một khi viết được sách chính là nghiên cứu đã hoàn thành xuất sắc. Nhưng hiện tại Giang Bác lại muốn làm ngược lại, anh muốn viết ra những trọng điểm nghiên cứu trước khi nghiên cứu nó...
Điều này là làm trái lại với tự nhiên.
“Được rồi, cứ thử trước đi.” Sở trưởng Thái lau trán.
Trên đường trở về, Tống Sở lại đột nhiên nhớ tới một chuyện.
TBC
"Ách, em quên mất, anh Tiểu Bác, anh không nên thể hiện mình quá nhiều, nhỡ có người có ác ý với anh thì sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-476.html.]
Giang Bác lắc đầu: "Không sao."
Mặc dù không muốn bị người khác chú ý, nhưng anh đã thực sự kiềm chế bản thân và hạ thấp yêu cầu của mình trong nhiều việc, nếu hiện tại vẫn muốn hạ thấp trừ khi anh không làm gì cả. Anh có thể cảm thấy thấy một số người đã phát hiện ra nó, nhưng họ không có ác ý, người của thời đại này cùng người ở mạt thế không giống nhau, họ có một niềm đam mê cuồng nhiệt về khoa học và công nghệ.
"Anh thật sự chắc sẽ không sao chứ, anh Tiểu Bác, nếu anh bị phát hiện thì sao?"
“Không đâu.” Giang Bác nói. Nếu những người kia có ác ý, anh sẽ đưa Sở Sở đi, nếu như cha mẹ đồng ý rời đi, anh cũng có thể đưa họ theo.
Sở trưởng Thái nhanh chóng báo cáo sự việc.
Lãnh đạo cấp cao đầu năm nghe nhiều báo cáo, cả ngày lo lắng tranh luận, nghe xong tin tức này tâm tình rốt cuộc cũng tốt lên.
Ít nhất khía cạnh khoa học và công nghệ đang phát triển rất tốt.
"Cứ làm theo đề nghị của cậu ấy đi, Tiểu Bác là một đứa trẻ rất ổn định, chúng ta phải tin tưởng cậu ấy. Tuy nhiên, mọi thứ cậu ấy viết đều phải được xếp vào loại tuyệt mật không thể tiết lộ bất cứ thứ gì, các đồng chí được đọc cũng phải tin tưởng tuyệt đối."
...
Giang Bác không vội nghiên cứu vì muốn xuất bản cuốn sách trước, mỗi ngày ở trên lớp anh đều suy nghĩ tối về sẽ viết những gì.
Mặc dù anh không viết bất cứ điều gì trong lớp, nhưng trường học vẫn luôn trong tình trạng canh giữ nghiêm mật, ngay cả bảo vệ cũng là binh lính cải trang.
Không mất quá nhiều thời gian, các học sinh của trường trung học Thủ Cương đã phát hiện ra bầu không khí trong trường không giống trước kia, ngay cả Tiểu Vũ cũng trở thành học sinh chuyển trường và học trong lớp của Tống Sở, ngồi trước cô và Giang Bác.
Đồng chí Tiểu Vũ, đã ngoài hai mươi tuổi: "....."
Tiểu Vũ và Chu Đại Sơn đã từng ở trong trường với tư cách là nhân viên hỗ trợ của trường, nên một số học sinh cũng biết anh ta. Chỉ là anh ta rất ít quan tâm đến mọi người, cho nên không giao du quá nhiều, ít ai chú ý.