Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 477
Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:36:00
Lượt xem: 10
Lần này anh ta đến lớp học thì khác, các nữ sinh đều lén lút nhìn.
Tại sao ư, ai bảo khí chất của anh ta khác hẳn với đám nam sinh cục mịch trong lớp chứ, thành ra liền trở thành kẻ đánh cắp trái tim của nữ sinh!
Mà nguyên nhân Tiểu Vũ đến lớp học cũng rất ly kỳ, nghe nói anh ta là một học sinh giỏi nhưng bị chậm trễ trong việc học, hiện tại chính sách thi vào đại học đã được cải cách, anh ta cũng có ước mơ vào đại học, nên đã phá bỏ giới hạn độ tuổi và trở lại trường học.
Vì vậy, mỗi ngày sau giờ học, một số bạn học nữ luôn tiến đến muốn học bù cùng anh ta.
Khuôn mặt của Tiểu Vũ tối sầm, anh ta xấu hổ đến mức sắp c.h.ế.t rồi.
Có người biết Tiểu Vũ và Tống Sở là họ hàng, còn bí mật nhờ cô tìm hiểu sở thích của Tiểu Vũ.
Tống Sở tò mò hỏi: "Cậu hỏi cái này làm gì?"
Ủy viên ban văn nghệ nói: "Hừm, đây không phải là quan tâm bạn học sao?"
Thành viên ủy ban học tập bên cạnh nói đùa: "Có người muốn tìm đồng chí cách mạng nha."
“Đừng nói nhảm!” Ủy viên ban văn nghệ đỏ mặt quay về chỗ ngồi.
Tống Sở nghiêng đầu suy nghĩ một chút: "Tìm đồng chí cách mạng sao lại ngại ngùng? Đây không phải là bạn tốt cùng mục tiêu cùng nhau tiến bộ sao? Mẹ tôi nói tôi và anh Tiểu Bác cũng là đồng chí cách mạng."
Ủy viên ban học tập che miệng cười nói: "Đúng vậy, cũng có thể hiểu như vậy. Nhưng mà, cậu cùng Tô Giang Bác không thể làm đồng chí cách mạng được"
"Tại sao?"
“Dù sao cũng không được.” Uỷ viên ban học tập cười cười rời đi.
Tống Sở cau mày, Giang Bác bên cạnh cũng không vui.
Tống Sở nói: "Anh Tiểu Bác, đừng buồn, chúng ta là đồng chí cách mạng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-477.html.]
“Đừng có nói ngu ngốc như vậy, đồng chí cách mạng có nghĩa là đối tượng yêu đương với nhau, hiểu chưa?” Một bạn học đối diện ngẩng đầu nói.
"....."
Tống Sở sửng sốt trong chốc lát, Tiểu Bác đỏ mặt, mím môi cố gắng không nhếch lên khóe miệng, giữ một khuôn mặt nghiêm túc trên mặt mình.
Tống Sở vô cùng chán nản, cảm thấy thật xấu hổ trước mặt người khác, mẹ thật tệ vì đã nói dối cô, bạn học cũng không thành thật không chịu nói thật với cô.
Hừ!
Mọi người coi cô như một đứa trẻ, cho rằng cô không hiểu, cô hiểu tất cả đấy! Cô còn biết đứa bé được sinh ra như thế nào!
“Anh Tiểu Bác, chúng ta là đồng đội trong sáng, không có gì phải xấu hổ.” Tống Sở nhấn mạnh từ “trong sáng” để Giang Bác không cảm thấy khó chịu, dù sao anh Tiểu Bác cũng rất dễ thẹn thùng.
Giang Bác gật đầu, ừm, đúng vậy, là tình đồng đội.
Giang Bác đang có tâm trạng rất vui vẻ, khi làm việc cũng tập trung hơn, ban đêm lúc làm việc tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều.
Trong nửa tháng, anh đã hoàn thành toàn bộ kiến thức lý thuyết về công nghệ sản xuất điện mặt trời, cuốn sách dài đến hàng trăm trang.
Đây cũng là kết quả của việc anh giảm bớt một số nội dung, tất nhiên, anh cũng kiểm soát một chút trình độ của công nghệ này, chỉ giữ lại phần kiến thức cơ bản nhất, không viết một cuốn sách quá uyên bác.
Về phần áp dụng sâu hơn, xét đến chuyện thời đại này vẫn chưa cần dùng đến nên anh cũng lười viết.
Mặc dù đã mất rất nhiều thời gian để viết những điều này, khoảng thời gian đấy còn đủ để Giang Bác tự mình phát triển năng lượng mặt trời.
TBC
Nhưng Giang Bác cảm thấy nó xứng đáng, bởi vì sẽ rất phiền phức để tự mình tính toán một dự án lớn như vậy, hơn nữa, sau khi làm xong sau này nếu cần cải tiến cũng đều phải dựa vào anh.
Quyển sách này là giải pháp trước mắt và mãi mãi, Sở Sở quả nhiên rất thông minh.
Sau khi cuốn sách "Nguyên tắc tạo ra năng lượng mặt trời" được viện nghiên cứu tiếp nhận, nó lập tức bị niêm phong, sau đó dưới sự bảo vệ của nhiều người, trực tiếp được đưa đến một cơ sở nghiên cứu vô cùng nghiêm ngặt ở ngoại ô thủ đô. Bên trong, một nhóm các chuyên gia nghiên cứu năng lượng tiên tiến nhất của đất nước đã được tập hợp.
Họ đã ký một thỏa thuận không tiết lộ, và hứa sẽ không có bất kỳ liên hệ nào với thế giới bên ngoài trước khi hoàn thành dự án năng lượng mặt trời để có được cơ hội học tập này.