Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 536
Cập nhật lúc: 2024-10-07 06:45:01
Lượt xem: 11
Các thôn dân đại đội Mã Gia không có văn hóa, không có kiến thức, tư tưởng của họ đơn giản trực tiếp vậy đấy.
Trong lòng họ hừng hực muốn cho đám nhỏ đang đi học nhà mình phải chăm chỉ vào, học thật nhiều kiến thức.
Về sau bắt bọn nhỏ cũng làm điện thoại không dùng dây cho nhà mình.
Lại có người hỏi nhà họ Mã:
“Sao nhà các người không kêu đứa nhỏ làm điện thoại kia cho mình?”
Lý Tứ Hỷ trợn trắng mắt: “Dù có thì chúng ta cũng không thể sử dụng bây giờ, phải chờ quốc gia làm trạm gì đó, tóm lại là thứ rất lợi hại. Bây giờ cả nước chỉ mình thủ đô có, chờ khi nào chỗ chúng ta có chắc chắn Mã Lan sẽ làm cho một cái, lúc đó cho các người xem.”
Nhìn bộ dạng kiêu ngạo của Lý Tứ Hỷ mà đám người ghen tỵ không thôi, về nhà liền hung hăng đốc thúc con trai con gái học tập.
“Không cần biết là con trai hay con gái, lo chăm học vào, ai học giỏi thì tiếp tục học. Học không giỏi thì lăn về làm ruộng kiếm điểm công!”
Tống Sở đưa điện thoại di động của mình cho Mã Lan và Tô Chí Phong, dù sao hai trường học cũng cách xa, có điện thoại sẽ tiện liên hệ hơn.
Cô và Giang Bác dùng chung một cái.
Chờ khi nào thể tích của cục gạch này nhỏ hơn chút cô sẽ dùng, chứ bây giờ rất cồng kềnh.
Giang Bác tỏ vẻ đồng ý, khi nào anh đi viện nghiên cứu sẽ để lại điện thoại di động cho Sở Sở, anh ở viện nghiên cứu tiện liên hệ, còn bình thường anh sẽ giữ điện thoại cô không cần tốn sức giữ gìn.
Giang Bác hứa hẹn: “Qua một, hai năm anh sẽ làm đồng hồ cho em.”
Chờ làm ra internet là anh có thể ở trên mạng cùng lúc ôm mấy hạng mục nghiên cứu, ước chừng trong một, hai năm có thể đạt trình độ đó.
Mắt Tống Sở sáng rực, cô thích đồng hồ điện thoại hơn, vừa có thể xem thời gian vừa có thể liên lạc.
“Anh Tiểu Bác, chỉ cần một, hai năm là làm ra được thật ư? Vậy chẳng phải là chúng ta chưa tốt nghiệp đại học đã dùng được rồi sao?”
Giang Bác thấy Tống Sở vui như vậy thì khẽ ừ, kiên định để lại hứa hẹn.
Vì để tăng nhanh tiến độ nghiên cứu, Giang Bác hiếm khi tăng ca, lúc này mỗi ngày đều làm thêm một tiếng đồng hồ trong viện nghiên cứu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-536.html.]
Chỉ thêm vào một tiếng cũng đã trợ giúp rất lớn cho tiến độ internet.
TBC
Đầu năm 1966, ải khó máy chủ internet đã bị ‘công phá’.
Đối với các chuyên gia của viện nghiên cứu thì đúng là đã thắng trận, từ nay bọn họ đã hoàn toàn nắm giữ được hạng mục nghiên cứu khoa học này.
Sau này có cải tiến cũng chỉ cần từ phần cơ bản nghiên cứu lên, không còn mù quáng sờ soạng nữa.
Bọn họ trước tiên thực nghiệm trong viện nghiên cứu, nối mạng tất cả máy vi tính.
Giang Bác đã thành lập một mạng lưới khu vực nội bộ, chia sẻ tư liệu trong một khu vực.
Hiện tại Giang Bác đang chỉ đạo nhóm nhân viên nghiên cứu ‘ngôn ngữ Hoa’ thử biên soạn một phần mềm giao lưu, có thể gửi chữ, hình ảnh và văn kiện. Còn công năng webcam thì tạm thời chưa thể đạt đến.
Dưới sự chỉ điểm của Giang Bác, viện nghiên cứu đã dùng ngôn ngữ Hoa biên soạn ra đời đầu tiên của phần mềm chat trực tuyến.
Phần mềm chat này tên là CC.
Cài đặt phần mềm, sau đó gửi tin nhắn chữ lên rồi tiếp đó thử gửi báo cáo thực nghiệm lên.
Đều thành công.
Có một điều khó chịu là tốc độ mạng siêu chậm, gửi một tệp lên cũng phải mất mười phút.
Sở trưởng Thái kích động dí sát vào màn hình máy tính, nhìn văn kiện và tin nhắn phía đối diện gửi qua, kích động nói: “Đủ rồi đủ rồi, cái này đã đủ dùng!"
Không nói thứ khác, chỉ riêng khoản trao đổi tin nhắn đã rất tuyệt, về sau các loại luận đề đều có thể thông qua máy vi tính giao lưu, bớt nhiều công sức.
Giang Bác: "..."
Xài đỡ vậy.
Khi ở nhà anh cũng có thể thông qua máy vi tính trong nhà chỉ đạo trực tiếp hạng mục trong phòng thí nghiệm, không cần mỗi ngày tới đây.
Cần làm video call, phải có camera, phải thăng cấp internet, nếu không thì không thể thuận lợi tạo webcam.