Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 573
Cập nhật lúc: 2024-10-07 20:53:52
Lượt xem: 6
Nhìn thấy Tống Sở vui vẻ như vậy, trong lòng Giang Bác phấn chấn hẳn lên, còn mở miệng muốn hỏi Sở Sở có thể trở thành người yêu của anh hay không. Bởi vì ở chỗ này, chỉ có người yêu mới có thể vĩnh viễn sống cùng một chỗ.
Nhưng không biết vì sao, lời đến bên miệng lại chẳng thể nói ra.
Luôn cảm thấy nói ra như vậy rất kỳ quái, không thích hợp, rất không chính thức.
Hơn nữa bây giờ anh và Sở Sở còn là anh em cùng họ, có vẻ như không thể làm người yêu với nhau, cha mẹ sẽ không đồng ý.
Nếu là trước đây thì không cần suy nghĩ nhiều, nhưng hiện tại Sở Sở sống rất hạnh phúc, cha mẹ cũng rất tốt, anh không muốn làm mọi người khó chịu.
Quên đi, vẫn là chờ thêm một khoảng thời gian nữa đi, dù sao vẫn còn vài năm nữa mới đến tuổi hợp pháp để kết hôn.
Viện nghiên cứu biết hôm nay là sinh nhật Giang Bác còn cố ý bảo nhà ăn bên này làm mấy món.
Từ sau khi có phân hóa học, sản lượng lương thực hàng năm của quốc gia đều tăng, không khoa trương khi nói có lãng phí thì lương thực vẫn được cung cấp đầy đủ.
Ngay cả những vật tư khác cũng vậy.
Tống Sở ăn một bữa ngon lành ở trong viện nghiên cứu, sau khi ăn xong, Giang Bác còn dẫn Tống Sở đi xem hạng mục nghiên cứu máy bay lớn.
Tống Sở nói: "Em có thể xem không? Cha mẹ bảo sau khi tới đây đừng tùy tiện xem lung tung."
Giang Bác nói: "Vì sao không thể xem?"
Tống Sở nói: "Không phải muốn bảo mật sao?"
Giang Bác rất muốn nói, giữa bọn họ không cần giữ bí mật, nhưng vậy thì không được tự nhiên nên anh lấy cớ: "Không cần lo lắng, em xem cũng không hiểu."
Tống Sở: "..."
Tống Sở vẫn không đi xem mấy thứ kia, tuy anh Tiểu Bác không so đo những thứ này, nhưng Tống Sở cảm thấy vẫn không nên làm cho những người khác khó xử, đến đâu thì học cách cư xử nơi đó vậy.
Hơn nữa cũng như anh Tiểu Bác nói, cô cũng xem không hiểu.
TBC
Giang Bác thấy vậy nên gọi người mang đến vài vật liệu còn thừa, anh dẫn Tống Sở vào bên trong phòng thí nghiệm, tự mình sử dụng các thiết bị..
"Anh Tiểu Bác, anh làm gì vậy?"
"Em chờ một chút."
Giang Bác đeo kính cho mình và Tống Sở, hai người mặc quần áo bảo hộ, ngồi trên sàn phòng thí nghiệm tiến hành tạo hình từng chi tiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-573.html.]
Phải mất cả buổi chiều mới làm xong một mô hình máy bay to bằng bàn tay, mô hình chỉ có vẻ ngoài, bên trong hoàn toàn rỗng.
Giang Bác còn tô màu lên mặt trên, thân máy bay đều dùng màu trắng.
"Oa..." Tống Sở kinh hô, hỏi: "Đây là tạo hình của máy bay lớn sao?"
"Ừ, anh thiết kế như vậy."
Tống Sở cầm lên nhìn một chút, cảm thấy thiếu cái gì đó, hỏi: "Em có thể vẽ gì đó lên đây không?"
"Anh làm cho em, cứ tùy ý vẽ." Giang Bác vẻ mặt dễ chịu nói.
Tống Sở dùng sơn vẽ một lá cờ lên đỏ.
"Sau này máy bay lớn của Trung Quốc chúng ta sẽ mang theo quốc kỳ bay trên cao nghìn dặm, để cho toàn thế giới đều nhìn thấy. "Tống Sở kích động lại kiêu hãnh nói.
Giang Bác hé miệng cười, cảm thấy thời gian này vất vả đều đáng giá. "Rất nhanh thôi."
Buổi tối, Tống Sở được viện nghiên cứu sắp xếp chỗ ngủ.
Cách nơi của Giang Bác chỉ một bức tường.
Hai người biết đối phương đều ở sát vách nên buổi tối ngủ hết sức ngon lành.
Sáng sớm hôm sau, Tống Sở về trường học, lúc gần đi còn hẹn với Giang Bác có ngày nghỉ sẽ tới thăm anh.
Giang Bác xụ mặt gật đầu.
Tuy rằng trong lòng anh không vui nhưng cũng không nói Tống Sở ở lại.
Chỉ có thể âm thầm nhắc nhở bản thân phải sớm làm ra máy bay lớn, hoàn thành toàn bộ hạng mục.
Chờ hoàn thành hạng mục này, anh có thể ở cùng Sở Sở.
Vì sinh nhật trôi qua như vậy, Giang Bác càng cố gắng hơn trước.
Buổi tối lúc cùng Tống Sở nói chuyện phiếm còn cùng lúc ngồi xem tài liệu, tốc độ nhanh vô cùng.
Sau đó, còn phải dành thời gian để viết lên đó một số ý kiến hướng dẫn.
Mấy tổ trưởng ban hạng mục nhìn thấy bộ dạng bạt mạng này của anh, lén lút đặt tên là 'Tô liều mạng'.
Lúc sở trưởng Thái cùng lãnh đạo lớn báo cáo tình hình, còn cùng lãnh đạo lớn nói đến chuyện này, khẩu khí cảm khái vô cùng.