Nhân viên biên chế Địa Phủ - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-07-16 02:35:26
Lượt xem: 217
Thân thể Thường Hạ Sơn mềm nhũn, ngã xuống đất, 100 triệu, trước đây cô chưa bao giờ dám nghĩ tới.
Vừa khóc vừa nói: “Bây giờ cậu dẫn tôi xuống nhé. Hai chúng ta cùng nhau kiếm tiền, hiệu suất cao, sớm muộn gì cũng có thể trả hết.”
Tôi có chút động tâm, nhưng vẫn từ chối: “30 triệu còn chưa tiêu hết, người c.h.ế.t rồi, tiền chưa tiêu xong, quá lỗ.”
“Đúng rồi, nếu tiền tôi tiêu đều là của tài khoản Địa Phủ của cậu. Nói một cách logic thì tôi chỉ rút 30 triệu, nhưng trong tài khoản của cậu không chỉ mất 100 triệu tiền gửi lúc trước, còn nợ thêm 100 triệu, phí chuyển đổi này có phải quá đáng rồi không?”
“Tôi cũng nghi ngờ mình bị lừa. Nhưng mà Địa Phủ nói rằng kiểm tra dòng tiền không có vấn đề, không phải là vì tiền.” Lúc này, tôi có chút xấu hổ: “Nhưng tiền tiết kiệm của tôi không nhiều như vậy. Tôi mua một chiếc ô tô sang trọng và biệt thự, phần lớn là chi tiền cho trai đẹp.”
“Thái độ của Địa Phủ cũng có chút kỳ quái.” Thường Hạ Sơn cau mày suy nghĩ về sự kỳ quái này: “Bọn họ hình như không muốn để ý chuyện này.”
“Chắc chắn có lý do, nhưng tôi ở Địa Phủ chỉ là một ma mới, có cái gì để nhắm tới?”
“Không phải vì tiền, là nhằm vào cậu. Trên người cậu có cái gì mà cậu không biết nhưng bọn họ lại thèm muốn?” Thường Hạ Sơn cố gắng tìm ra manh mối.
“Nếu như có thể biết được mục đích của đối phương thì tốt rồi, sẽ dễ xử lý hơn nhiều.” Hiện tại thông tin quá ít, chúng ta cũng không thể tìm ra được thứ gì hữu dụng.
Thường Hạ Sơn thở dài: “Đợi đi, bọn họ nếu không đạt được mục đích, sớm muộn gì cũng sẽ ra tay.”
Tôi xoa đầu Thường Hạ Sơn, cậu ấy trông giống một đứa trẻ ủ rũ, hahahaha!
Thường Hạ Sơn tức giận trừng mắt nhìn tôi, nhưng tôi lại không sợ.
“Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, phía dưới có người đang tìm tôi, một người lạ.”
Tôi và Thường Hạ Sơn nhìn nhau, quỷ này có vẻ khả nghi.
“Tôi trở về xem sao, lát nữa gặp lại cậu.”
“Đi, đi.” Thường Hạ Sơn xua tay.
Trước mặt tôi là một ma nam cao gầy tự xưng là đại diện của công ty TNHH Tập đoàn Tài Chính Hải Thông. Ông chủ của bọn họ là Đinh Bành Vĩ, quen biết với các ông lớn XX, tài sản ròng XX tỷ, và đã đầu tư vào các dự án XX và XX. Tóm lại, ông ấy rất trâu bò.
“Có thể mở công ty tập đoàn ở Địa Phủ?”
Người đàn ông cao gầy hỏi ngược lại: “Ma đều từ con người biến hóa ra đấy, người có thể mở, tại sao ma lại không thể mở?”
“Có lý, anh tìm tôi làm gì? Hiện tại tôi không có tiền, không thể đầu tư.”
“Bởi vì cô Tần không có tiền nên chúng tôi mới đến tìm cô. Nếu cô Tần không thiếu tiền, với tài năng của cô Tần, chúng tôi không biết làm thế nào để gây ấn tượng với cô.”
Tôi thầm than phiền, cho dù tôi không thiếu tiền thì có thể trả công cho tôi mà, ai mà chê tiền a!
“Chúng tôi hy vọng có thể thuê cô Tần làm cố vấn cho công ty chúng tôi, hỗ trợ trận pháp cho công ty chúng tôi, lương gấp đôi ở Địa Phủ.”
Nếu không phải cảm thấy bọn họ có ý đồ xấu thì tôi đã đồng ý ngay tại chỗ! Làm thêm kiếm được nhiều tiền, sao có thể so được với công việc ổn định đây.
“Tôi suy nghĩ thêm đã.”
Người đàn ông cao gầy tự tin, dường như không nghĩ tôi sẽ từ chối điều kiện này: “Vậy tôi sẽ đợi tin vui từ cô Tần.”
Đêm đó tôi báo mộng cho Thường Hạ Sơn.
“Hạ Hạ, cậu biết không, hôm nay tôi từ chối lời đề nghị tháng lương 2 triệu.”
Tôi lắc mạnh Thường Hạ Sơn trên giường, trời ạ, ông nội, cháu gái của ông có triển vọng á…, vậy mà không khom lưng uốn gối trước đồng tiền.
“666, lợi hại.” Thường Hạ Sơn giơ ngón cái lên: “Ngày mai, tôi sẽ kiểm tra Đinh Bành Vĩ, xem người này là ai.”
“Hình như họ đến tìm tôi vì khả năng trận pháp đấy.”
Tôi hơi lưỡng lự khi nói đến vấn đề này, vì tôi thường đi theo Phán Quan, tôi không nghĩ năng lực trận pháp của tôi lợi hại.
Tôi không phải thiên tài, tôi mới bắt đầu học, làm sao có thể so với những quỷ già đã tu luyện nhiều năm?
Phải biết rằng, ở Địa Phủ quỷ muốn đầu thai đã đi đầu thai từ sớm rồi. Ví dụ như ông nội tôi, sau khi xuống Địa Phủ, tôi hỏi thăm tin tức về ông nội, biết được sau khi qua đời ông lập tức đi đầu thai rồi. Dù tiếc nuối vì không thể gặp lại nhưng tôi cảm thấy nhẹ nhõm.
Còn lại không đi đầu thai, thời gian đều là 10 năm,100 trăm đấy.
Làm sao tôi có thể so sánh với những những quỷ tu luyện trăm năm?
Thường Hạ Sơn đưa ra cái nhìn khác: “Đây là suy luận bình thường, nhưng mà năng lực trận pháp cũng không phải thông thường kỹ năng.”
“Khi cậu ở Địa Phủ, xung quanh cậu có nhiều quỷ biết sử dụng trận pháp không, trình độ thành thạo như thế nào?”
Tôi trầm ngâm suy nghĩ: “Những con ma trong tổ đội của tôi đều giỏi trận pháp, nhưng mà xung quanh quỷ tôi quen biết lại có rất ít biết cái này.”
“Bọn họ có thể dùng quỷ lực để bay, đánh nhau, nhưng họ không có bày trận.”
Tôi vỗ tay: “Lộ chân tướng rồi! Bây giờ suy nghĩ xem trận pháp có thể làm được những gì, sớm muộn cũng biết được mục đích của bọn họ.”
“Nhưng cho dù tìm được mục tiêu, tiền có thể lấy lại không?” Thường Hạ Sơn lo lắng: “Số tiền bị lừa gạt rất hiếm có thể lấy lại được, vả lại hình như chúng ta tiêu tiền có lý do chính đáng.”
“Đêm qua, tôi đến nghĩa địa đốt cho cậu mười cân tiền giấy, cậu nhìn xem số dư trong tài khoản có nhiều ra không?”
“Nếu như vậy có tác dụng, tôi sẽ trực tiếp đốt cho cầu một cái thiên địa ngân hàng!”
Tôi nhìn tài khoản, giật mình nhảy dựng lên: “Hạ Hạ, nợ đã giảm mấy triệu rồi.”
Thường Hạ Sơn quả nhiên là bạn tốt nhất của tôi, nghĩ đến cách cày tiền lợi hại như vậy, nheo mắt cười. Nó giống hệt như khi tôi tưởng tượng 10 triệu từ trên trời rơi xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-vien-bien-che-dia-phu/chuong-4.html.]
“Mặc kệ có lấy lại được hay không, cũng đừng bỏ lỡ cơ hội kiếm tiền.” Thường Hạ Sơn dừng lại: “Cũng không bỏ qua cho kẻ lừa gạt chúng ta.”
“Tôi thường dùng trận pháp nhiều nhất là bảo trì và sửa chữa các trận pháp trước đây của Địa Phủ, đồng thời giúp các gia đình trận pháp nâng cao khả năng phòng ngự. Khi quay lại, tôi sẽ kiểm tra tổ chức tài chính đó, xem bọn họ muốn tôi làm cái gì.”
Thường Hạ Sơn dựng ngón tay cái OK.
Tôi quay lại tìm người đại diện của công ty TNHH tập đoàn tài chính Hải Thông.
“Không công mà hưởng lộc, tôi không quá yên tâm, các người không phải định lợi dụng tôi làm điều phi pháp chứ?”
Tôi tỏ ra nao núng: “Hậu quả của việc trái pháp luật ở Địa Phủ rất nghiêm trọng, có thể vào Địa Ngục đấy, tôi không dám.”
Quỷ cao gầy nóng nảy: “Sao có thể chứ? Chúng tôi chỉ là thích năng lực trận pháp của cô, muốn cô giúp chúng tôi tìm ra lỗ hổng của trận pháp và tu bổ lại, cũng như kiểm tra năng lực trận pháp phòng ngự.”
“Thật sao?” Tôi chần chờ.
“Nếu cô không tin, tôi sẽ dẫn cô đến công ty chúng tôi để xem nội dung công việc hàng ngày.” Quỷ cao gầy có vẻ lo lắng.
“Được, tôi muốn xem một chút.”
Công ty TNHH Tập đoàn Tài chính Hải Thông có diện mạo khá hoành tráng.
Quỷ cao gầy nói: “Nhìn xem, đây là văn phòng chúng tôi chuẩn bị cho cô. Cửa sổ kính toàn cảnh, tầm nhìn rộng, ghế ngồi tiện dụng mang lại trải nghiệm thoải mái. Đãi ngộ tuyệt đối cao đấy.”
Vừa nói, quỷ cao gầy lại lấy ra một trang bản vẽ khác đưa tôi: “Đây là bản vẽ cho dự án tiếp theo của chúng ta, đây là cơ mật, không thể mang đi. Chỉ có thể xem ở đây. Cô nhìn xem, đây chắc chắn là dự án lớn.”
Tôi thắc mắc: “Đây không phải là bản vẽ tường lửa của ngân hàng Địa Phủ à?”
“Đúng vậy!” Quỷ cao gầy tự tin nói.
Tôi bàng hoàng không nói nên lời: “Ý tưởng của các người thật vĩ đại, dám lấy tiền của Địa Phủ, không sợ xuống mười tám tầng Địa Ngục à?”
“Địa Phủ không biết.” Quỷ cao gầy vỗ tay, mấy chục con quỷ nhảy ra xung quanh, trận pháp từng tầng sáng lên, ngay cả cửa cũng bị đóng sầm lại: “Cô Tần, một khi cô đã đến thì không thể rời đi được. Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.”
“Các người có ác ý từ lâu, món nợ của tôi ở ngân hàng cũng là do các người làm?”
“Đúng vậy, chúng tôi chỉ là muốn kiểm tra một chút khả năng đột nhập ngân hàng Địa Phủ, tài khoản của cô Tần là đối tượng thí nghiệm. Nhân tiện, chúng tôi nhờ cô Tần giúp đỡ, một mũi tên trúng hai con chim. ”
Quỷ cao gầy kiêu ngạo, tôi nghiến răng đến suýt nát: “Các người lừa bịp tôi như vậy, còn muốn tôi giúp làm việc?”
“Mọi chuyện cũng đã như vậy, chúng tôi cũng không có cách nào a.” Quỷ cao gầy dang tay ra: “Cô Tần giúp chúng tôi làm việc, nếu xong mọi việc chúng ta cần gì lo khoản nợ ở ngân hàng, đến lúc đó chúng ta có thể xóa tài khoản, và gửi vào tài khoản mới của cô vài trăm tỷ, cô Tần muốn xài như thế nào cũng được.”
“Chúng tôi chỉ cần cô giúp xem lỗ thủng trận pháp Địa Phủ mà thôi, còn lại không cần cô nữa. Trên thực tế cô cũng không làm cái gì, sao lại không đồng ý!”
Tôi cười lạnh: “Các người cho rằng tôi cái gì cũng không làm mà dám đi theo các người à? Tôi nói cho các người biết, Phán Quan đã mang người đến, các người giờ trốn còn giữ được một m.ạ.ng!”
Quỷ cao gầy thờ ơ: “Trên đường đưa cô đến đây, chúng tôi đã chú ý ngăn chặn theo dõi. Cô đừng lãng phí thời gian, ngoan ngoãn làm việc cho chúng tôi. Khi xong việc, chúng tôi sẽ chia cho cô một phần.”
Đáng tiếc quỷ cao gầy vừa trình diễn xong thì cánh cửa đã bị Phán Quan đá văng.
Chậc chậc, đá cửa quả nhiên là kỹ năng truyền thừa từ Địa Phủ.
Phán Quan đích thân dẫn đội, quỷ cao gầy cùng mấy chục quỷ xung quanh, toàn bộ bị Phán Quan xách một bên như gà và trói lại.
Thật đáng thương, nhìn bộ dạng của đám quỷ này tôi cười lớn.
Đáng đời! Dám bịp tiền tôi.
Thấy Phán Quan muốn rời đi, tôi vội vàng đuổi theo: “Ngài Phán Quan, bọn tội phạm bị bắt rồi, nợ ngân hàng của tôi có được xóa không?”
“Bọn họ đã thừa nhận khoản nợ ngân hàng của tôi là do bọn họ gây ra.”
Phán Quan liếc nhìn tôi: “Cô còn sợ mắc nợ, tối hôm qua bạn thân của cô đã đốt cho cô mấy triệu còn gì?”
Tôi ngượng ngùng cười: “Không phải là do bạn thân nhớ thương tôi à, sợ tôi ở dưới lòng đấy sống không tốt.”
“Để tránh lạm phát, Địa Phủ từ lâu đã cấm việc chuyển đổi trực tiếp số tiền được đốt trên dương gian thành minh tệ. Bởi vì tính chất đặc biệt của tài khoản, trước đây cày tiền mới có thể thành công, bây giờ đã sửa rồi.”
“A…” Tôi thất vọng cúi đầu.
“Nhưng nợ của cô cũng không còn, sẽ do bọn tội phạm này bổ sung.”
Lập tức tôi lại mỉm cười hớn hở.
“Vậy, tôi hỗ trợ bắt tội phạm có được tiền thưởng không?”
Phán Quan đưa sợi dây trói tù nhân cho quỷ sai bên cạnh rồi quay sang tôi: “Tần Bạch Khai, cô có biết bây giờ có bao nhiêu người biết sử dụng trận pháp ở Địa Phủ không?”
Ah? Tại sao lại nói điều này? “Không biết.”
“Bởi vì đạo pháp suy thoái nên hiện nay hầu như không có hồn ma mới nào biết về trận pháp.”
“Cho nên lúc cô mới đến Địa Ngục là chúng ta đã chú ý tới cô, trong chuyện này, Địa Phủ đã sớm nhận ra băng nhóm của bọn chúng có liên quan, nhưng bọn ta muốn xem biểu hiện của cô nên tạm thời không hành động. Đây cũng là bài kiểm tra dành cho cô. Cô đã thể hiện rất tốt.”
“Vậy tiền thưởng của tôi….”
Phán Quán giận dữ quay lại: “Cô muốn biết tiền thưởng? Không có! Nhưng xin chúc mừng cô đã chuyển chính thành nhân viên biên chế Địa Phủ.”
Thật đáng mừng, ở tuổi 23, Tần Bạch Khai đã thành công vào biên chế Địa Phủ.