Ông sếp mỏ hỗn - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-04-24 23:42:12
Lượt xem: 1,495
Tôi đã lén in một bản thảo nhưng lại vô tình kết nối nó với máy in của sếp.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
"Đôi khi một ông chủ như tôi cảm thấy rất bất lực.”
Hắn nhìn hơn hai trăm chương của cuốn "Tán Đổ CEO Lạnh Lùng [H]" với vẻ mặt phức tạp.
"Thư ký Tô, xem những thứ như này đầu óc của cô có bị hỏng không?"
Nhưng không lâu sau, hắn lại đậ p cửa phòng của tôi.
"Thư ký Tô, trong tiểu thuyết viết có mấy điều không thực tế lắm.
"Mở cửa đi chúng ta cùng thảo luận chi tiết về nó."
***
1.
Đã ba tháng nay bà “dì” của tôi chẳng hề tới, bác sĩ bảo do cơ thể tiết ra ít estrogen quá nên kiến nghị tôi hãy đi kiếm lấy một người đàn ông.
Gái ế có thâm niên - Tôi ôm tờ giấy chẩn đoán bện.h - Đời này không còn gì để lưu luyến.
Nhỏ bạn thân thấy thế liền gửi cho một bộ truyện H văn, nói là để kích thích hormone của tôi. Lúc ở công ty, lén làm tí việc riêng, tôi in bộ truyện này ra.
Kết quả, máy in của tôi không chịu phản hồi.
Sau khi nhấn in lại N lần, tôi bỏ cuộc.
Nửa tiếng sau, “chiếc máy bào” họ Chu nhắn tin cho tôi.
“Thư ký Tô, cô qua đây chút đi.”
Trong phòng giám đốc, sắc mặt của Chu Tễ Bạch y như bánh bao chiều. Bên cạnh hắn là cái máy in đang bốc khói.
Hắn nhìn bản kế hoạch của tôi, gương mặt đầy vẻ châm biếm.
“Thư ký Tô, bản kế hoạch này mà cô cũng đi đặt mật khẩu sao?”
Tôi chuyên nghiệp mỉm cười: “Sếp từng dặn là phải chú ý bảo mật văn kiện.”
“Ý tôi là văn kiện quan trọng.”
Hai đầu lông mày của hắn nhíu lại, liếc tôi một cái.
“Cô nghĩ mấy cái đồ bỏ đi thế này cũng cần bảo mật hả?”
Tôi cắn răng: “Mật khẩu là…”
[1 2 3 4 5 6…]
Chu Tễ Bạch không đợi tôi nói xong đã nhập mật khẩu trên máy tính, hắn nhìn tôi vẻ cạn lời:
“Thư ký Tô, sau này bớt làm mấy chuyện tào lao lại.”
Tôi: “…”
“Bản in này cũng được đấy, chắc phải bỏ nhiều tiề.n mu.a lắm à?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ong-sep-mo-hon/chuong-1.html.]
Hắn vẫn không ngẩng đầu lên: "Cô có biết là một cái bô dù có được mạ viền vàng vẫn không thay đổi được bản chất nó vốn là một cái bô không?"
"Bản kế hoạch của cô giống như canh nấm chưa chín ở Vân Nam, vừa khó ăn lại có độ.c.”
"Thư ký Tô, tinh thần của cô vẫn bình thường chứ? "
Tôi nghiến răng…
Sắp không ngăn được bản thân mình bật sếp rồi…
Hắn thở dài, lấy một xấp giấy dày từ máy in ra rồi ném nó tới trước mặt tôi.
"Thư kí Tô, cô xem mấy cái này riết nên đầu óc khờ luôn rồi?"
Tôi dán mắt vào xấp giấy, não muốn bùng nổ.
Đó chẳng phải là tiểu thuyết mà tôi đã in khi nãy?
Chết tiệc đúng là cái đồ chếc tiệt, sao lại đi in nhầm bên máy của sếp chứ?
Trời xanh ơi…
Hơn hai trăm chương tiểu thuyết H, máy in làm việc đến nỗi bốc khói vẫn đang hì hục nhả tài liệu.
Chu Tễ Bạch mệt mỏi xoa xoa thái dương: "Thư ký Tô, cô đã chọn in bao nhiêu bản vậy?
Cô định phát cho mỗi người trong công ty một quyển tiểu thuyết để xem à?"
Hắn thở dài: "Thân làm sếp, có những chuyện thật sự rất mệt mỏi..."
Hắn lại ngước lên nhìn tôi, vẻ mặt phức tạp.
"Cô làm vậy là có ý gì?"
Tôi đứng đó im như một pho tượng, đôi chân lại chỉ muốn chạy nhanh ra ngoài.
"Không có gì, là do khi nãy tôi đã chọn nhầm máy in…
"Gần đây tinh thần tôi rất căng thẳng..."
Chu Tễ Bạch cúi đầu lật hai trang, cái tiêu đề với dòng chữ "Tán đổ CEO lạnh lùng (H)" hiện lên thật chói mắt.
Yết hầu của hắn khẽ trượt lên xuống, lông mày càng lúc càng nhíu chặt, ho nhẹ:
"Tinh thần của tôi bây giờ cũng rất căng thẳng..."
Tôi nhịn nhục, đưa tay rút dây nguồn máy in ra.
"Sếp, mấy cái này... để tôi mang đi..."
Tôi nhìn đống tiểu thuyết đã in kia, Chu Tễ Bạch cũng lười biếng nâng mí mắt.
"Để đó, tôi muốn nghiên cứu trạng thái tinh thần của cô."
Tôi: "..."