Ông sếp mỏ hỗn - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-04-24 23:46:45
Lượt xem: 2,173
Chu Tễ Bạch nhăn mày, hoài nghi nhìn tôi:
"Thư ký Tô, gần đây cô khá kiêu ngạo nhỉ?
"Tôi không phải ông chủ nên có không vấn đề với lại tôi cũng sắp nghỉ làm thư ký cho anh rồi!"
À mà, cũng đâu nhất thiết phải nói vậy nhỉ.
Tôi hố rồi.
Đặc điểm chính của một công dân yêu nước là, trung thực, tận tụy và thân thiện với mọi hoàn cảnh.
Bỏ về thiếu một giây tức là thiếu tôn trọng công việc.
Đã đến lúc tan làm, hãy cứ để những khó khăn của ngày hôm nay kết thúc đi.
Ngay khi đồng hồ báo thức buổi sáng kêu, tâm trí tôi hiện lên hàng ngàn lý do để xin nghỉ phép.
Cho dù mọi người có vui vẻ đến đâu, họ cũng phải gục ngã trên đường đi làm vào lúc tám giờ sáng.
Giành giật từng phút giây để quẹt thẻ chấm công.
"Chấm công muộn thành công."
Tôi nhìn đồng hồ, chín giờ 01 phút.
Aaaa!!!
"Thư ký Tô, cô đến muộn."
Chu Tễ Bạch không biết xuất hiện từ lúc nào, khóe miệng lộ ra một nụ cười.
Tôi nghiến răng cười lại: "Công lý còn có thể đến muộn, sao đi làm không thể?"
Hay lắm, một ngày điê.n rồ nữa lại bắt đầu.
Thế nhưng, Chu Tễ Bạch lại phát điê.n trước cả tôi.
Một thư ký mới vừa được tuyển dụng, nàng sở hữu làn da trắng muốt và đôi chân dài xinh đẹp, có thể sánh với mấy ngôi sao nổi tiếng trên mạng xã hội. .
Nhưng chỉ sau nửa ngày làm việc, nàng đã bị sa thải.
Tôi đang ăn dưa trong group chat của nhóm tình báo.
"Thư ký Tô!!"
Lời thúc giục lại ập đến, Chu Tễ Bạch lại sắp phát điê.n.
"Đây là người mới mà cô tuyển?"
Tôi tự hỏi: "Có chuyện gì sao?" Ngoại hình tốt, khí chất tốt, hiền lành và ân cần!
"Ân cần, ân cần đến mức dán sát lên người tôi!"
"Nhìn cái ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống đó, cô có biết tôi bất lực như thế nào lúc trong văn phòng không!"
Hắn vẫn còn có chút bực bội?
Nếu có mỹ nữ dán sát tôi như vậy, tôi chỉ hận không thể chế.t dưới tay giai nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ong-sep-mo-hon/chuong-5.html.]
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Tôi thở dài: "Anh muốn tôi tuyển một người đàn ông không?"
"Được."
Tôi sửng sốt, nhớ lại những lời của mẹ sếp hai ngày trước, tôi như thể đã phát hiện ra một bí mật động trời nào đó.
Tôi âm thầm chà xát tay, có tư liệu mới để ăn dưa rồi.
Chu Tễ Bạch xoa xoa thái dương, lật xem kế hoạch mới nhất của bộ phận marketing.
"Thư ký Tô, cô có đọc mấy cái thứ bỏ đi do phòng marketing bàn giao chưa? Tôi thực sự không thể hiểu những người này đang nghĩ gì?"
"Anh là ông chủ, tôi làm sao dám hiểu những thứ mà anh không thể hiểu được..."
Thêm cả, bộ phận marketing luôn đầy mấy thứ bỏ đi, đây đâu phải chuyện mới ngày một ngày hai.
Chu Tễ Bạch hoài nghi nhìn tôi:
"Tối nay có một bữa ăn xã giao, cô đi cùng tôi."
Không phải chứ, lại tăng ca!
"Tôi không đi."
Tôi sắp từ chức rồi mà còn muốn bóc lột tôi.
"Anh là ông chủ, một mình anh không thể đi làm mấy chuyện này sao?"
Hắn là ông chủ, thì nên làm thêm giờ nhiều hơn chứ.
Chu Tễ Bạch dừng lại rồi ngước mắt lên nhìn tôi:
"Thư ký Tô, cô định khi nào từ chức?"
Tôi ngập ngừng hỏi hắn: "Cuối tháng này có ổn không?"
"Được."
Ánh mắt hắn khẽ d.a.o động, khóe miệng giật giật thành một nụ cười đắc thắng.
"Đúng rồi, tiề.n thưởng giữa năm sẽ được trả vào cuối tháng sau."
Không phải chứ, ý anh nói là cái khoản tiề.n thưởng giữa năm đấy á?
Khoản tiề.n thưởng giữa năm mấy chục vạn á?
Bé ngoan, chúng ta chịu đựng thêm một chút nữa nhé…
"Vậy... Tôi có thể... Dời thời gian từ chức lại vào cuối tháng sau chứ?"
Tôi vênh mặt được ba giây, sau đó lại phải quay về làm nô lệ cho đồng tiề.n.
Chu Tễ Bạch cười bất cần, mang theo sự nhạo báng không che giấu.
"Ồ, tôi cứ nghĩ cánh của thư ký Tô cứng lắm chứ"
Tôi nghiến răng: "Cánh gãy rồi..."