Phù Sinh Vạn Kiếp Cùng Người - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-07-06 15:20:24
Lượt xem: 1,821
Trì Uyên cũng không nổi giận hay bộ dáng uy áp như trước mặt chúng thần trước đó, hắn khôi phục bộ dạng ở chung với ta trước đây:
"Ngươi cảm thấy cha mẹ ngươi có thể dạy tốt ngươi?"
"Làm sao không được? Ta muốn về nhà, ngươi nhanh lên đem ta đưa về cạnh cha mẹ ta đi."
"Ngươi là vật không có thuộc tính, nhảy ra bên ngoài tam giới, ngoại trừ bản tôn, còn có ai có thể dạy ngươi?"
"Không có việc gì, ta chỉ muốn muốn làm phế vật. Ngươi nhanh tiễn ta về nhà đi!"
"Phượng tộc ta cũng vẫn còn đang đợi nữa, còn có tiểu long nhân mới mời ta đi Đông Hải Long cung chơi, ta mới không muốn ở chung với lão già như ngươi đó."
Trì Uyên chậm rãi ngẩng đầu, sắc mặt lạnh lùng, ngữ khí lành lạnh: "Ngươi cảm thấy bản tôn già?"
Hắn tựa như là có chút không vui, cơ mà ta lại không có nói sai, đều nói hắn là Thượng thần cổ nhất trên Thiên giới, ta nhẹ gật đầu, nói bổ sung:
"Không chỉ già, còn nghèo nữa!"
Nói xong mới phát hiện chung quanh lạnh lạnh, ta rùng mình một cái, quả nhiên nghèo đến tứ phía hở tường lọt gió:
"Cái này chỗ rách nát này, c.h.ế.t cóng ta, cũng khó trách ngươi cưới không nổi vợ."
Ta run cánh lên, trên cánh không có lông, không thể chống lạnh, hắn muốn làm cái gì ta đây.
Ta bung ra tay, ngồi dưới đất: "Trì Uyên, ta muốn về nhà, nơi này lạnh chết."
"Về sau, ngươi liền ở nơi đây luyện công, ta trước tiên sẽ dạy cho ngươi một chút công pháp cơ bản."
"Ta từ chối, ta không học cũng là độc nhất vô nhị ở tiên giới rồi."
Trì Uyên không để ý sự phản kháng của ta, đưa tay điểm vào trán ta một cái, đầu óc của ta liền có thêm rất nhiều thứ cổ quái kỳ lạ xuất hiện.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Nhưng ta không quan tân học tập, ta hiện tại lạnh đến run rẩy, càng nhớ tới cái ôm ấm áp của mẫu thân trước kia:
"Ta muốn về nhà !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/phu-sinh-van-kiep-cung-nguoi/chuong-9.html.]
Ta thẳng thắn nằm xuống đất, một bộ không cho ta về nhà liền không đứng lên.
Hai người Trì uyên cùng tiểu đạo đồng yên lặng nằm xuống, lẳng lặng đánh giá ta, không có ý muốn nhượng bộ.
Ba người chúng ta mắt lớn trừng mắt nhỏ, bầu không khí rất là xấu hổ.
10
"!" Trì Uyên đứng lên, nhìn xuống ta, "Trên mặt đất nằm thi, còn ra thể thống gì?"
"Cho ta về núi Phượng Ngô."
"Đến bao giờ học thuộc được hết những thứ ta vừa dạy thì ta cho ngươi đi!"
"Ta không làm."
Đầu ta nghiêng đi, hai chân đạp một cái.
Tiểu đạo đồng cũng đi tới, đạp ta một cước:
"Ngươi sao có thể làm ra bộ dạng này? Thượng thần t vất vả muốn dạy cho ngươi, người khác cầu còn không được, sao ngươi dám cự tuyệt?"
"Nếu không ta cho ngươi cơ hội này nhé?"
"Ta..."
Hắn tràn ngập mong đợi nhìn Trì Uyên, kết quả Trì Uyên chằm chằm vào ta.
"Ta hiểu rồi, ngươi quá phế nên Trì Uyên mới không muốn dạy ngươi."
"Ngươi quá đáng!"
Tiểu đạo đồng bị ta đ.â.m chọt chỗ đau, mắt đỏ, khóc.
Hừ, quả nhiên là thái điểu, động tý là khóc.