Phu thê tướng quân rất sợ chế..t - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-09-11 16:00:03
Lượt xem: 1,536
12.
Ngụy Phong thống lĩnh quân phòng doanh, có thể điều động hắn chỉ có Hoàng đế.
Mặc dù bị chúng ta can thiệp trễ hai năm, Hoàng đế vẫn biết tiền triều vẫn tồn tại một hậu duệ nữa, muốn diệt cỏ tận gốc.
Bởi vì tren người Tề Kha có vết thương, cho nên chúng ta chậm chạp mãi chưa hồ kinh.
Nhưng không nghĩ tới ngay khi cách kinh thành trăm dặm, lại có một nhóm truy binh đuổi đi theo.
Ta vừa mắng cha mắng mẹ, vừa muốn chạy trốn, Đào Vân Nhi đột nhiên ngăn trở ta: "Phu nhân chờ đã!"
Nàng chạy xuống xe ngựa, cùng người dẫn đầu phía bên kia từ xa nhìn nhau, nước mắt tuôn rơi lã chã: "Phu quân!"
?
Khá lắm!
Cha của nam chính, rốt cục cũng xuất hiện rồi!
Ta nhìn Tề Kha đang một thân băng bó, cảm khái nói: "Trách không được Đào tỷ tỷ chướng mắt ngươi a, ngươi nhìn phu quân người ta một cái đi, vừa cao lớn vừa đẹp trai thế kia mà, chậc chậc chậc."
Tề Kha: "Chú ý một chút đi, ngươi là phụ nữ có chồng rồi đấy."
Ta hừ hừ: "Chỉ là giả mà thôi."
Tề Kha: "Muốn thật cũng được mà."
Ta sửng sốt.
Vô ý thức quay đầu nhìn hắn, Tề Kha giống như cũng là không có kịp phản ứng, nửa ngày, hắn khó chịu di chuyển ánh mắt: "Nói đùa thôi."
Cha mẹ nam chính kể khổ tâm sự lẫn nhau xong thì dắt tay đi đến trước mặt chúng ta.
Long cha đứng trước mặt chúng ta, bá khí lộ ra ngoài, Đào Vân Nhi vui vẻ nói: "Mấy năm này thật sự là nhờ tướng quân cùng tướng quân phu nhân lưu giữ, đúng rồi phu quân, huynh đệ các ngươi hẳn là cũng đã lâu không gặp."
......
Xong rồi.
Lúc ấy nói bừa chúng ta có quen biết với phu quân nàng mà thôi, bây giờ phải làm sao lấp l.i.ế.m đây?
Ta giật giật khóe miệng: "Gặp nhau là vui rồi, sao phải quen biết từ trước?."
Long cha sảng khoái cười một tiếng, nặng nề đập vào lưng Tề Kha:
"Về sau ngươi chính huynh đệ ruột thịt của ta, bây giờ cẩu hoàng đế biết một nhánh huyết mạch hoàng thất của chúng ta còn sống rồi, đã bắt đầu đuổi tận g.i.ế.c tuyệt. Phủ tướng quân của các ngươi sợ là không về dược đâu, nếu như các ngươi tín nhiệm ta, liền đi theo ta đi."
Nhìn biểu cảm của Tề Kha liền biết, một tát này, đem hắn đánh đến nội thương luôn rồi.
13.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/phu-the-tuong-quan-rat-so-chet/chuong-8.html.]
Chúng ta cùng Long cha trở về lãnh địa của bọn họ.
Tiểu Thiên thành Thiếu chủ, bị cha mình vội vàng mang đi xem các loại việc trên đời
Mà giữa ta và Tề Kha trở nên lạ lạ, có đôi khi chỉ có hai người ở cùng nhau, bầu không khí lại có chút xấu hổ.
Vào một ngày ta cùng Đào Vân Nhi nói chuyện trên trời dưới đất, nàng nói: "Kỳ thật hai năm này ta nhìn ra các ngươi chỉ là đóng giả vợ chồng thôi, nhưng hai người thực sự thích nhau rồi, vì sao không thử tiến thêm một bước nữa?"
Ta trầm mặc.
Vài chục năm làm bạn bè bây giờ muốn tiến thêm một bước, giống như không dễ dàng như vậy.
Tổn thương của Tề Kha bình phục rất nhanh, hắn nhà rỗi không có chuyện gì làm nên mỗi ngày đều theo Long cha đến võ đài chơi.
Ta nhất thời càng nhàm chán, liền ở trong thư phòng đọc sách.
Vào một ngày ta đang đảo đảo tìm sách thì bỗng có một quyển trên trời rơi xuống, nện ở trên đầu ta
Ta tỉnh cả mộng, bởi vì quyển sách này tên là 《 Đoạt thiên lục 》, chính là quyển sách mà chúng ta đang xuyên qua!
Nếu như có kịch bản cho cả quãng đời về sau, không phải ta chính là vô địch thiên hạ rồi sao!
Ta vô cùng hứng khởi lật ra, kết quả phát hiện chỉ có một chút, cập nhật đến lúc tiểu Thiên bốn tuổi, cũng chính là thời gian bây giờ.
Một câu cuối cùng viết:
"Khi mẹ nuôi KHương Nhan Thanh của Long Kình Thiên chết, chôn vào lòng hắn một hạt giống hận thù, hắn thề sẽ biến minhg thành người mạnh nhất thiên hạ, bởi chỉ có như vậy mới có thể bảo vệ người mình yêu thương."
Giống như là tia sét đánh xuống đầu ta nổ ầm một cái.
Sách vở cũng rơi xuống đất.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Ta sẽ chết?
Cái rắm gì thế!
Ta không nói hai lời lao ra, ôm Tiểu Thiên đang chơi ở sân vào, sau đó nghiêm nghị nói với nó: "Từ giờ trở đi, ta không phải mẹ nuôi ngươi nữa, ta là tỷ tỷ của ngươi."
Sau đó ta lần nữa mở sách.
Phía trên biến thành: "Tỷ tỷ Khương Nhan Thanh của Long Kình Thiên chết......"
Ta lập tức khép lại: "Ta vừa nói sai rồi, ta là đại di của ngươi."
Lại lật ra: "Đại di Khương Nhan Thanh của Long Kình Thiên chết......"
Ta hung hăng đem sách đập xuống đất: "Ta là chú của ngươi!"
Quyển sách nằm lăn lóc dưới đất vừa vặn lật tại tờ kia: "Chú Khườn Nhan Thanh của Long Kình Thiên chết......"
Ta: ......"
Quá mệt mỏi, thôi bỏ đi.