Quản Lẩu Trên Đồi - 23
Cập nhật lúc: 2024-06-14 09:00:37
Lượt xem: 107
“Chúng ta về nhà tôi xem thế nào, liệu có nhìn thấy được người mất tích kia không. Nếu như không hỏi được gì thì tối nay chúng ta lại về đây, nhất định anh ta sẽ còn gọi đến nữa. Mặc dù tôi không biết làm sao anh ta có thể làm được việc đó nhưng hãy để tôi bắt máy.”
Đại nghe Quốc nói xong thì sốt sắn đứng dậy rồi nói: “Vậy được, chúng ta đi sớm về sớm.”
Quán lẩu kia vẫn chưa tới giờ mở cửa, bây giờ nó đang đóng cửa nằm im lìm. Quốc đảo mắt sang nhìn một lát rồi nói với My: “Em sang thăm dò một chút, chú ý đừng để gây ra động tĩnh quá lớn.”
Nói rồi Quốc cùng Đại đi xuống chỗ cắm trại kia mà ôm cây đợi thỏ. Đợi rất lâu, đến lúc bụng cả hai đều sôi lên sùng sục vì đói mà vẫn chưa thấy bóng ma kia xuất hiện. Quốc chắc chắn rằng anh ta đã chết, càng chắc chắn hơn là anh ta đã tìm được bằng chứng gì đó rồi nên mới bị hại sớm như vậy. Người anh em song sinh kia nhất định không phải đơn thuần là g.i.ế.c người cướp công đâu.
Chờ mãi, chờ mãi trong tuyệt vọng, cho đến lúc hai người định bỏ cuộc đi về thì xuất hiện một bóng người. Anh ta trông chẳng giống với ma tí nào cả mà đi đứng và hành động y chang con người. Cũng là từ chỗ kia đi qua như hôm nọ, vẫn cái động tác múa may quay cuồng làm bùa làm phép kia.
Quốc ra hiệu cho Đại ở lại rồi chính anh âm thầm đi theo anh ta. Anh ta dường như không biết mình đã chết, vừa múa may tay chân anh ta vừa lẩm bẩm thứ gì đó. Quốc đi nhanh hơn, tới trước mặt xem thử anh ta rốt cuộc đang làm gì thì anh hơi bất ngờ khi thấy anh ta đang cầm một cái điện thoại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/quan-lau-tren-doi/23.html.]
Anh ta đang gọi cho ai vậy?
Quốc cố phóng tầm mắt len lén nhìn thì giật mình, trên cái màn hình điện thoại mờ ảo kia là dãy số điện thoại bàn ở cửa tiệm Đại. Sau đó còn chưa kịp nhìn thấy gì nữa thì anh ta đã đi tới mép núi và nhảy xuống.
Ơ, cái tưởng nhảy này hơi kì quái nha. Quốc để ý thấy trước khi nhảy thì anh ta còn đang định nói gì đó vào điện thoại nhưng…
Rất rõ ràng, người đàn ông này bị người ta xô xuống núi, và khi anh ta rơi xuống thì điện thoại đã văng lại bên trên. Quốc suy đoán đây chính là cảnh tượng đêm hôm đó người này gặp nạn, và người đã xô anh chính là anh em song sinh của mình.
Mặc dù không hỏi ra được gì nhưng cũng đã bội thu thông tin, Quốc vui mùng đi nhanh về phía Đại rồi hỏi: “Có phải quán lẩu kia gọi gas chỗ anh là gọi vào số điện thoại bàn hay không?”
Trước nay luôn không để ý, bây giờ nghe Quốc nói như thế thì Đại mới nhớ lại, anh nói: “Đúng thật là hai lần gọi đều gọi vào số bàn. Sao vậy, anh có phát hiện gì mới à?”
“Đúng vậy! Sau khi theo dõi anh ta, anh đoán xem tôi nhìn thấy điều gì?”