Sau Khi Ký Ức Bị Phơi Bày, Những Người Từng Bắt Nạt Cô Đều Khóc - Chương 5.
Cập nhật lúc: 2024-10-28 18:05:38
Lượt xem: 115
Lý Nương nhìn cô bé ngồi trên giường để mình tùy ý sắp xếp, ai mà ngờ rằng sau khi rửa sạch, khuôn mặt nhỏ nhắn này lại xinh đẹp đến thế.
Bà càng nhìn càng thích, đôi mắt chứa đầy tham lam giống như những con sóng biển cuộn trào, sắp nuốt chửng cô bé trước mặt trong biển khát vọng.
Tiểu Lưu Huỳnh hơi sợ hãi co rúm người lại, kết quả là “bốp” một tiếng, một cái tát đánh vào đầu cô.
“Không nghe lời nữa hả?”
“... Không phải, cháu, cháu nghe lời, dì, xin dì hãy liên lạc với bố mẹ cháu đi, họ sẽ rất lo lắng nếu không tìm thấy cháu,”
Vừa dứt lời thì lại một cái tát nữa, suýt nữa làm cô bé bay ra ngoài.
“Bố mẹ? Từ hôm nay tao chính là mẹ của mày, có người đã bỏ ra mười vạn mua mạng sống của mày, hiểu không?”
“Tao đã không g.i.ế.c mày đã là cứu mày một mạng rồi, còn dám nghĩ đến việc tìm bố mẹ? Mơ đi nhé."
Tiểu Lưu Huỳnh nằm nghiêng trên giường, ánh mắt đã mờ đi vì nước mắt, thân hình nhỏ bé run rẩy.
Cô không hiểu cái gọi là có người muốn mua mạng sống của mình, chỉ nhớ anh trai từng nói rằng chỉ có những đứa trẻ không nghe lời mới bị người xấu bắt đi, không bao giờ còn nhìn thấy bố mẹ và anh trai.
Nhưng rõ rang cô luôn rất ngoan ngoãn, tự mình mặc quần áo, tự mình ăn uống, tự mình ngủ, mà cô cũng rất nghe lời bố mẹ và các anh trai, tại sao vẫn có người xấu muốn bắt cóc cô chứ?
“Anh hai... Anh ơi... Anh không phải nói nếu em nghe lời thì người xấu sẽ không bắt em đi sao, hu hu hu...”
Khương Thành Du nghe thấy câu tự nói thầm của cô bé không khỏi thấy đau lòng.
Khi còn nhỏ, anh ta thật sự thường dùng những lời này để dọa Tiểu Lưu Huỳnh, không ngờ cô lại nhớ mãi.
Fan của Khương Thành Du cũng hiếm khi im lặng một chút, giờ đây những người phát bình luận đều là những người xem livestream vì sự tò mò về phát minh này,
[Vừa nãy khi màn hình mờ tôi còn tưởng kính bị hỏng, ai ngờ lại phát hiện là Tiểu Lưu Huỳnh khóc, làm tôi cũng muốn khóc theo.]
[Đúng vậy, cảm giác nhập vai thật sự quá mạnh, vừa rồi cái tát dường như đã đánh vào mặt tôi qua màn hình, Tiểu Lưu Huỳnh thật đáng thương.]
[Không phải các bạn đã quên trọng tâm rồi sao? Không phải là có người muốn mua mạng sống của cô ấy sao?]
Một bí mật chấn động nữa, xem ra chỉ một ngày sau khi xảy ra chuyện đã có người tìm được vị trí của Tiểu Lưu Huỳnh, thậm chí còn trực tiếp mua người g.i.ế.c người.
Mắt Khương Tư Niên dần dần xuất hiện tơ máu, lực độ lớn đến nỗi suýt nữa bóp nát chiếc ghế trong tay, người đứng sau màn lại không phải vì tiền chuộc, mà là vì mạng sống!
Mười vạn ư? Chỉ cần có bấy nhiêu tiền mà có thể khiến người ta tồi tệ đến mức này…
[Có vẻ như kẻ buôn người này cũng còn chút lương tâm, tối đa chỉ là có chút tính khí dữ dằn mà thôi, là Tiểu Lưu Huỳnh quá không biết tốt xấu!]
Vừa mới phát bình luận này ra, mọi người đã nghe thấy giọng nói của người phụ nữ từ màn hình phát ra.
Cô ta nói:
“Cô bé này giờ vẫn chưa thể bán được, bên ngoài đang treo đầy thông báo tìm người của nó.”
“Theo tôi, chúng ta nuôi lớn nó đi, khuôn mặt nó đẹp như vậy, bán cho những ông chủ giàu có thì dễ như trở bàn tay.”
Hai câu nói như tát thẳng vào mặt…
Người vừa gửi bình luận này lập tức bị vô số người chửi rủa.
[ĐM, vừa nói kẻ buôn người có lương tâm, có lẽ mày chính là một trong số bọn chúng đúng không? Đề nghị điều tra nghiêm ngặt!]
[Đề nghị điều tra nghiêm ngặt!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/sau-khi-ky-uc-bi-phoi-bay-nhung-nguoi-tung-bat-nat-co-deu-khoc/chuong-5.html.]
+10088
Tiểu Lưu Huỳnh nghe thấy những lời này càng run rẩy hơn, nước mắt cũng lặng lẽ rơi xuống.
Cô không dám khóc lớn như trước, sợ lại bị người phụ nữ kia tát,
hơn nữa cô cũng không còn sức mà khóc nữa,
Trong ba ngày qua, cô chỉ uống được cháo vào ngày đầu tiên, còn sau đó mỗi khi cô nói muốn về nhà là lại bị đánh, chạy trốn cũng bị đánh.
“Anh ơi… em rất nhớ các anh… cứu…”
Những gì cô nói phía sau mọi người trong phòng livestream đều không nghe rõ, hình ảnh cũng tối sầm lại, nhưng âm thanh khác vẫn chưa hoàn toàn biến mất.
Lý Nương nhận ra bên trong lâu như vậy không có động tĩnh gì, còn tưởng rằng cô bé lại bỏ trốn, vì vậy vội vàng lao vào.
Kết quả chỉ thấy một người co rúm ở góc phòng, sắc mặt trắng bệch, thân thể lạnh đến không chịu nổi.
“Ôi chao, hỏng bét rồi, ba ngày không cho đứa bé này ăn, hình như nó đã ngất vì đói rồi,”
Người đàn ông bên cạnh cũng tiến lại gần, nói nhỏ:
“Hay để nó c.h.ế.t đói luôn đi, dù sao thì tiền chúng ta cũng đã nhận.”
“Không được! Ông ngốc à? Có thể kiếm được gấp đôi thì sao không kiếm? Nuôi một con vật cũng chỉ tốn ít gạo, đến lúc cho nó làm gái mại dâm ở trong làng cũng có thể thu hồi được không ít vốn.”
……
Trong phòng phát sóng đã có vài tiếng nấc nghẹn vang lên, đều là những cô gái trẻ nhạy cảm.
“Không ngờ ma đầu này hồi nhỏ lại khổ sở như vậy, một cô tiểu thư nhà giàu, cuối cùng lại rơi vào cảnh bị người khác coi như thú vật, thậm chí còn…”
Từ “gái” này không ai dám nói ra, ngay cả Khương Diễm, người thường hay chửi thề, lúc này cũng im lặng.
Hình như nhận ra ánh nhìn của Bạch Ly, hắn hừ một tiếng rồi nói:
“Đây là ở Bắc Kinh, tôi không tin suốt mười năm cô ta không nghĩ ra cách trốn thoát.”
“Huống chi, cô ta đáng thương thì có liên quan gì đến chúng tôi? Tại sao phải hại chị tôi?”
[Khương Tam nói đúng, dù cô ta có trải qua tuổi thơ tồi tệ đến đâu cũng không phải lý do để Khương Oản Oản bị đẩy xuống cầu thang.]
[Hơn nữa, những việc xấu mà cô ta đã làm cũng không chỉ dừng lại ở đó, em gái tôi đã thấy tận mắt Khương Lưu Huỳnh bắt nạt người khác ở trường, chỉ có thể nói gần mực thì đen gần đèn thì sáng quả thật có lý.]
Khi hình ảnh chuyển đổi, cảnh tượng trước mắt khiến mọi người trong livestream đều ngạc nhiên đến mức quên gõ chữ.
Nguyên nhân là — khuôn mặt của Khương Lưu Huỳnh phản chiếu qua gương hiện ra trước mắt họ.
Có lẽ chỉ khoảng năm tuổi, một đôi mắt đen láy to và sáng, cùng với khuôn mặt trái xoan, dù còn nhỏ nhưng đã thấy rõ là một tiểu mỹ nhân.
Chỉ tiếc rằng làn da cô lại bệnh trắng, gầy gò, quá gầy, lẽ ra ở độ tuổi này nên mũm mĩm đáng yêu nhưng lại thành ra như vậy.
Hạt Dẻ Rang Đường
[Nói thật thì mọi người đã thấy Khương Lưu Huỳnh bây giờ trông như thế nào chưa?]
[Tôi vừa tìm kiếm, chỉ thấy một bức ảnh kinh dị, trông giống như nhân vật trong phim kinh dị.]
[Trước đây khi cùng trường với cô ấy, tôi thấy cô ấy rất xấu, mắt gần như không thấy, nửa dưới khuôn mặt đầy mụn, không thể tin được hồi nhỏ cô ấy lại dễ thương như vậy.]
Trong gương vỡ nát phản chiếu động tác chải tóc điêu luyện của cô, cuối cùng buộc cho mình một cái b.í.m đơn giản gọn gàng.
Khi người chuẩn bị rời khỏi gương, mọi người đều thở dài trong lòng, hy vọng có thể xem thêm một lúc nữa.
Quả thật là quá xinh đẹp.