Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên - Chương 67
Cập nhật lúc: 2024-09-19 19:24:14
Lượt xem: 159
Tạ Chấn Đình: “...”
Tiểu Nghiêm rùng mình, lấy hết dũng khí tắt điện thoại, căng thẳng nói: “Chủ tịch Tạ, ngài đừng tức giận, hay là ——”
Tạ Chấn Đình phất tay: “Dừng lại, cậu định nói bọn họ đang tạo dựng hình tượng phải không?”
Tiểu Nghiêm: “Không, tôi định nhắc ngài thắt dây an toàn.”
Tạ Chấn Đình: “...”
*
Sáng hôm sau, các khách mời bị tổ chương trình khua chiêng gõ trống đánh thức, Tạ Tư Duệ mệt quá không dậy nổi, cuối cùng bị vệ sĩ Lục Nam vác đi.
Hai tay tiểu thiếu gia run rẩy, đứng vững.
Mọi người ăn sáng xong, đạo diễn thông báo hoạt động hôm nay.
“Chúng ta đã ở thôn Liên Hoa một ngày rồi, chắc mọi người cũng thấy được sự nhiệt tình hiếu khách của người dân nơi đây. Thực ra, trưa nay người dân chuẩn bị cho chúng ta một bữa trưa thịnh soạn, nhưng chúng ta cần hoàn thành một số nhiệm vụ.”
“Tôi có ba nhiệm vụ, lần lượt là nhặt trứng gà, g.i.ế.c gà và cho cá ăn, mời từng đội cử một người lên bốc thăm nhiệm vụ.”
Tạ Lê bốc thăm g.i.ế.c gà, Tạ Tư Duệ và Lạc Đình Phỉ nhặt trứng gà, Kỳ Bắc Mặc và Hùng Vũ Thiến cho cá ăn.
Trước khi g.i.ế.c gà phải vào chuồng bắt một con gà, nên hai nhóm Kỷ Sơ Hoà và Tạ Tư Duệ đi đến cùng một chỗ.
“Chính là chỗ này.” Người dân dẫn đường đưa bọn họ đến một cái lều tranh: “Gà ở trong này.”
Chuồng gà được bao quanh bởi hàng rào thấp, tỏa ra mùi phân gà, Tạ Tư Duệ và Lạc Đình Phỉ đều bịt mũi.
“Thối quá.” Lạc Đình Phỉ nhăn mặt: “Lát nữa chúng ta không phải vào trong đó chứ?”
Người dân tiến lên mở hàng rào, gà lập tức đập cánh bay ra, chạy tứ tán trong sân.
Lạc Đình Phỉ sợ hãi tái mặt, liên tục lùi lại.
Đột nhiên, một con gà quay đầu nhìn về phía này, vừa kêu “cục tác” vừa đập cánh lao về phía Tạ Lê mổ tới.
Nó hung hãn bay lên không trung: “Cục tác, cục —— quạc!”
Vận mệnh của cái cổ bị một bàn tay túm chặt, Kỷ Sơ Hoà ngước mắt lên, lúc này như thần thánh giáng trần, nói với Tạ Lê: “Đừng sợ, lùi ra phía sau tôi.”
[Trời ơi, ngầu quá, tôi thích quá!!!]
[Lần đầu tiên nghe tiếng gà kêu như tiếng vịt]
[Cô ấy cưng anh ấy quá, tôi nói mà, Hòa Lê là thật!]
Tạ Lê nhìn con gà gần trong gang tấc, liên tục giãy giụa nhưng không chạm được vào mình chút nào, từ từ nhướng mày, nghe lời lùi ra sau Kỷ Sơ Hoà.
Lạc Đình Phỉ và Tạ Tư Duệ thấy vậy cũng lập tức xếp hàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/sau-khi-nu-chinh-truyen-nguoc-noi-dien/chuong-67.html.]
Kỷ Sơ Hoà: ?
“Ra đây.” Kỷ Sơ Hoà túm con gà đang giãy giụa, chỉ vào Tạ Tư Duệ: “Anh vào nhặt trứng gà.”
Mặt Tạ Tư Duệ trắng bệch, bất mãn hỏi: “Tại sao Tạ Lê không phải vào?”
Tạ Lê đứng thản nhiên bên cạnh Kỷ Sơ Hoà, ăn cơm mềm rất thoải mái.
Kỷ Sơ Hoà nói: “Vì anh ấy là con trai ngoan của tôi.”
Tạ Tư Duệ bất chấp tất cả: “Vậy tôi cũng vậy.”
Kỷ Sơ Hoà nhìn cậu ta: “Vậy anh có nghe lời không?”
So với việc vào chuồng gà bẩn thỉu nhặt trứng, thì mất mặt một chút cũng chẳng sao. Tạ Tư Duệ gật đầu: “Nghe lời.”
Kỷ Sơ Hoà: “Được, nghe lời, anh vào nhặt trứng đi.”
Tạ Tư Duệ: “...”
*
Tạ Tư Duệ vẫn muốn vùng vẫy thêm chút nữa, bối rối nói: “Trước giờ tôi chưa nhặt trứng gà bao giờ, tôi không biết làm…”
“Chuyện này dễ mà.” Kỷ Sơ Hoà lấy bộ đàm từ nhân viên, đưa cho Tạ Tư Duệ một chiếc, dịu dàng khuyến khích: “Đi đi, con trai dũng cảm nhất của mẹ.”
Thấy giọng điệu của cô trở nên dịu dàng hơn, Tạ Tư Duệ không bỏ lỡ cơ hội: “Cô có thể chỉ... cho tôi một chút không?”
Kỷ Sơ Hoà lập tức thay đổi sắc mặt, gằn giọng nói: “Nếu còn chần chừ, tôi sẽ đạp lên xác anh.”
Tạ Tư Duệ bị rống đến run lên.
Nói đến nước này rồi, cậu ta chỉ có thể kiên trì. Lạc Đình Phỉ sợ những động vật có mỏ nhọn, cậu ta dĩ nhiên không thể để cô ấy ra nhặt trứng, nếu không fan của cô ấy mỗi người nhổ một cái cũng đủ để dìm c.h.ế.t cậu ta.
Điều này cậu ta có thể chấp nhận, dù sao cậu ta cũng phải giữ hình tượng có giáo dưỡng của mình trước công chúng.
Nhưng tại sao! Tại sao Tạ Lê không phải g.i.ế.c gà! Tại sao Tạ Lê có thể đứng đó nhàn nhã xem kịch!
Không phải là ỷ vào có Kỷ Sơ Hòa ở đây sao? Tạ Tư Duệ không phục.
Đồ ăn cơm mềm!
Cậu ta ngẩng đầu, ở chỗ không bị máy quay quay đến, hung tợn trừng mắt nhìn Tạ Lê một cái.
Sau đó, cậu ta quay người, mang theo oán khí đầy người đi về phía chuồng gà.
Tạ Lê nhướng mày, nói với giọng không to không nhỏ: “Trứng gà cậu ấy nhặt chúng ta có ăn được không?”
“Anh muốn ăn trứng gà?” Kỷ Sơ Hoà đang điều chỉnh bộ đàm trong tay, không ngẩng đầu lên nói: “Nếu không ăn được, lát nữa tôi vào nhặt cho anh mấy quả.”
_______________
Truyện đã full bên truyện HD và Dtruyen. chương được đăng theo truyện HD