Ta Dựa Vào Buff "Vô Dụng" Mà Chinh Phục Thế Giới - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-06-30 19:56:29
Lượt xem: 953
15.
Ta che miệng, kinh ngạc vạn phần, "Doãn công tử, ngươi làm gì vậy? Mau đứng lên."
Doãn Lương cúi đầu nói: "Xin cô nương tha thứ cho ta."
Ta liên tục lắc đầu, "Không không không, ta vốn dĩ không xứng với Doãn công tử, hôn ước này hủy bỏ là tốt nhất. Ta tin tưởng công tử không phải cố ý tung tin đồn, ngươi nhất định cũng có nỗi khổ tâm..."
Doãn Lương ngẩng đầu lên nói: "Xin cô nương nhất định phải gả cho ta!"
Cho dù hắn ta có hận ta chết, cũng phải cưới ta, nếu không hắn ta sẽ càng không sống yên ổn được.
Giọng ta mang theo tiếng khóc nức nở.
"Nhưng mà... Nhưng mà ta đã có người trong lòng rồi, Doãn công tử, phải làm sao bây giờ?"
Doãn Lương ngẩn người một lúc, nói: "Ta... Ta nguyện làm nam sủng."
Mọi người ồ lên kinh ngạc.
Hệ thống tức đến ngất xỉu, im lặng hồi lâu.
16.
Lại một tiếng long ngâm vang vọng đất trời, như thể lời cảnh cáo cuối cùng của con rồng.
Sau đó, con rồng biến mất giữa tầng mây.
Mưa dần tạnh, trăng sáng ló rạng, chiếu sáng gương mặt ta.
Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚
Ta quay đầu nhìn mọi người, mọi người cũng nhìn ta, biểu cảm khó hiểu.
"Ta đi nấu nước gừng cho mọi người xua lạnh đây." Ta nói.
Tất cả mọi người đồng thanh nói: "Xin Linh Nữ dừng bước!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thẩm Cốc Vũ vẫn còn ướt đẫm nước mắt, chạy tới ôm lấy cánh tay ta, "Tỷ tỷ, tỷ cứ nghỉ ngơi đi, để muội đi cho."
Ta vội vàng nói: "Vậy ta đi lấy nước ngâm chân cho muội."
Thẩm Cốc Vũ "bịch" một tiếng quỳ xuống trước mặt ta, ôm chặt lấy chân ta.
"Tỷ tỷ, ta cầu xin tỷ, tỷ về nghỉ ngơi đi!"
Nàng ta nước mắt giàn giụa, thật sự là bị dọa sợ.
Ta quay đầu nhìn mẫu thân, mẫu thân kinh hãi, không dám nhìn ta.
Ta lại nhìn phụ thân, phụ thân đã không biết trốn đi đâu mất.
Khinh công thật xuất chúng.
Thẩm Tuyền An là người đầu tiên ôm chân ta, thân thiết nhất với ta, đắc ý đẩy Thẩm Cốc Vũ ra, nói: "Được rồi được rồi, mọi người cứ bận rộn đi, ta đưa muội muội về phòng nghỉ ngơi."
Sau đó, huynh ấy lội nước cõng ta về phòng ngủ, hỏi ta thiếu hiệp mà ta ái mộ là ai, muốn giúp ta mai mối.
Ta giả vờ ngượng ngùng, đuổi huynh ấy đi, nằm trên giường, hỏi hệ thống: "Hệ thống, tâm trạng ngươi thế nào?"
Hệ thống bùng nổ.
"Ngươi cái đồ phụ nữ xấu xa! Đồ độc phụ! Ngươi dám lén mang theo túi không gian, còn lén lút dùng đạo cụ, lấy sét đánh nam chính! Ngươi xấu xa quá!"
Nói xong, nó òa khóc nức nở.
17.
Sau cơn mưa trời lại sáng, mọi người cùng nhau dọn dẹp sân, lại khiêng những cái cây bị sét đánh cháy đi vứt.
Chỉ là có mấy chỗ mái nhà bị gió lốc thổi bay, không phải trong thời gian ngắn có thể sửa xong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ta-dua-vao-buff-vo-dung-ma-chinh-phuc-the-gioi/chuong-7.html.]
Phụ thân tìm thợ đến sửa sang, gia cố lại nhà cửa, lại được báo tin địa điểm tổ chức đại hội võ lâm không thể dùng được nữa.
Sàn đài đều bị thổi bay mất rồi.
Ông ấy len lén nhìn ta, ta hít sâu một hơi, "Đều là lỗi của con..."
Phụ thân vội vàng nói: "Sao có thể trách con được? Tuyền An, dẫn muội muội con xuống núi chơi đi, mau lên."
Thẩm Tuyền An chạy đi lấy bạc, dẫn ta xuống núi ăn uống, vui chơi.
Doãn Lương đứng trong góc nhìn chằm chằm chúng ta, trông như người chết.
Đợi chúng ta quay về, mới biết mọi người đã có quyết định.
Thiếu Lâm Tự là nơi gần Linh Kiếm sơn nhất, vì muốn chuộc lỗi, đại sư huynh Thiếu Lâm để cho mọi người đến Thiếu Lâm Tự tổ chức đại hội võ lâm, tự mình sắp xếp, tiếp đón mọi người.
Đột nhiên, ta nghe thấy hệ thống im lặng hồi lâu bỗng nhiên phát ra tiếng "hì~".
Ta thản nhiên, chờ xem chiêu trò tiếp theo của nó.
Ta biết ngay là nó sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ta như vậy.
Doãn Lương vốn dĩ như người chết, không biết vì sao lại nhiệt tình mời ta cùng đến Thiếu Lâm Tự.
Không chỉ vậy, trên gương mặt kia của hắn ta, lại ẩn ẩn hiện lên vầng hào quang của nam chính.
Ta hỏi hệ thống: "Hệ thống à, Doãn Lương lúc nãy còn như người chết, sao đột nhiên lại sống lại vậy? Chẳng lẽ là nhận được tín hiệu của ngươi? Ngươi không tốt chút nào, lại còn buff cho hắn ta?"
Hệ thống: "Hả? Ngươi... Ngươi nói bậy gì vậy?"
Ta cười khẩy, "Các ngươi muốn ta đi, ta đi là được, ta muốn xem xem có trò mèo gì đây."
Đại hội võ lâm được tổ chức như dự kiến, các vị thiếu hiệp tràn đầy nhiệt huyết.
Trước đó mọi người đều rất tin vào thực lực của Doãn Lương, nhưng sau khi trải qua chuyện vừa rồi, mọi người đều cho rằng hắn ta nhất định sẽ bị ảnh hưởng tâm lý, thất bại thảm hại, không ngờ Doãn Lương lại càng chiến càng hăng, giành được vị trí quán quân.
18.
Vấn đề nan giải rồi đây.
Mọi người cẩn thận nhìn ta, lại nhìn hắn ta, sợ rằng nếu trao chức minh chủ võ lâm này cho hắn ta, Long Thần lại giáng tội, nhấn chìm Thiếu Lâm Tự.
Doãn Lương lại lộ ra vẻ mặt như đã nhìn thấu hồng trần, đi tới trước mặt ta.
Hắn ta chắp tay trước ngực, nhìn ta nói: "Linh Nhi cô nương, ta không muốn nhìn thấy cô lầm đường lạc lối."
Thẩm Cốc Vũ kinh hô một tiếng, "Lương ca ca, huynh có ý gì?"
Doãn Lương nói: "Hôm qua sự việc xảy ra đột ngột, ta vì sự an toàn của mọi người, hy sinh bản thân, nhưng hôm nay dù thế nào ta cũng phải nói rõ. Linh Nhi, cô đừng tiếp tục sai lầm nữa, đưa túi không gian cho ta bảo quản, được không?"
Nói xong, hắn ta không cho ta cơ hội phản kháng, nắm lấy cổ tay ta, lấy túi không gian đang đeo trên tay ta ra.
Sau đó, hắn ta giơ cao chiếc túi, lớn tiếng nói: "Đêm qua ta được Phật tổ báo mộng, nói cho ta biết sự thật, Linh Nhi cô nương này đã sớm không phải Linh Nhi cô nương thật, cô ta bị yêu nữ dị giới nhập vào, yêu nữ đó lấy túi không gian này, có thể gọi gió gọi mưa, biến ảo thành chân long, thậm chí là khống chế giấc mơ, tất cả mọi người đều bị cô ta lừa gạt."
Thẩm Tuyền An kiên định đứng về phía ta, lập tức cao giọng nói: "Đừng có sủa bậy ở đây nữa!"
Đúng lúc này, xung quanh vang lên tiếng nhạc du dương.
Mọi người đều kinh ngạc, chỉ thấy một luồng Phật quang vàng rực từ trên trời giáng xuống, Doãn Lương đứng giữa Phật quang, hệt như thần minh hạ phàm.
Sau đó, một giọng nói không phân biệt được giới tính, tuổi tác vang lên, uy nghiêm xen lẫn từ bi.
"Phật môn thanh tịnh, yêu ma hiện hình, Liễu Linh Nhi, nếu ngươi thật sự là Linh Nữ chuyển thế, vậy thì gọi Long Thần quân của ngươi đến, gọi gió gọi mưa cho mọi người xem đi."
Giọng nói này khiến mọi người không nhịn được mà sinh lòng kính sợ, có đệ tử nhỏ tuổi của môn phái nhỏ, đã không nhịn được mà quỳ xuống.
Doãn Lương rốt cuộc cũng chờ được cơ hội, đứng giữa Phật quang, khẽ ngẩng cằm nhìn ta.
"Linh Nhi cô nương, cô có gì muốn nói?"