Thanh Thanh - CHƯƠNG 2
Cập nhật lúc: 2024-09-26 07:09:09
Lượt xem: 520
3
Sắc mặt Triệu Uyên giãn ra, ta giải thích với nàng ta:
"Vừa rồi ta hỏi Thế tử gia có ở đây không, là muốn nói, sinh con là chuyện của hai vợ chồng, đôi khi không phải do nữ phương, Thế tử gia bên kia cũng cần chẩn đoán."
Thấy trên mặt Triệu Uyên lóe lên vẻ nghi ngờ, ta tiếp tục nói:
"Giống như trồng trọt vậy, muốn thu hoạch tốt, không chỉ đất phải tốt, mà hạt giống cũng phải tốt."
"Trồng trọt hay đấy, ví von của ngươi thật thú vị, bản cung chưa từng nghe bao giờ. Nhưng bản cung tạm thời không muốn làm phiền Thế tử gia, ngươi cứ xem cho bản cung trước đi."
Nàng ta và Bùi Tranh bất hòa đã lâu, Bùi Tranh đã dọn về An Viễn Hầu phủ, không ở phủ Công chúa, ta chỉ đành bắt mạch cho nàng ta trước, một khắc sau:
"Theo dân nữ xem, Công chúa tính tình nóng nảy, dễ nổi giận, lại suy nghĩ nhiều, cho nên mới không thể thụ thai..."
"Ngươi nói y như đám thái y kia, rốt cuộc ngươi có được hay không, không được thì cút khỏi đây cho bản cung!"
Đối mặt với sự quở trách của nàng ta, ta thần sắc bình tĩnh, không kiêu ngạo không siểm nịnh xin thị nữ giấy bút, viết phương thuốc:
"Công chúa, ta để phương thuốc ở đây, nếu ngài tin tưởng dân nữ, thì cho ma ma đến Thái y viện bốc thuốc theo phương thuốc này, uống một tháng xem hiệu quả trước, ta đảm bảo, phương thuốc của ta, là Thái y viện không có."
Nói xong, ta khẽ hành lễ với nàng ta cáo từ, xoay người rời đi.
Nửa tháng sau, Lưu ma ma lại đến y quán tìm ta, vui mừng báo cho ta biết:
"Công chúa từ khi uống thuốc của ngài, tính tình đã tốt hơn, đói xử với Hầu gia cũng ôn nhu săn sóc hơn rất nhiều, bây giờ tình cảm của hai người bọn họ lại tốt đẹp như lúc ban đầu rồi."
Thần sắc ta nhàn nhạt, như đã sớm liệu trước.
"Công chúa muốn hỏi, thuốc nàng ấy có nên tiếp tục uống hay không, hay là... Hay là ngài lại đến Công chúa phủ xem sao?"
"Không cần đâu, uống đủ một tháng rồi lại đến tìm ta."
Ta cúi đầu bận rộn viết phương thuốc cho bệnh nhân, Lưu ma ma thần sắc rất cung kính:
"Thẩm đại phu, lần trước ngài không phải nói Phò mã gia cũng cần xem sao?"
"Theo tình hình của Công chúa, việc chẩn đoán của Phò mã gia, có thể để lần sau cùng Công chúa khám luôn."
Thấy ta thần sắc kiên định, Lưu ma ma chỉ đành cáo từ.
4
Lần nữa đến phủ Vĩnh Ninh Công chúa, Bùi Tranh cũng đang đợi ở đó.
Sắc mặt Triệu Uyên đối với ta cuối cùng cũng khá hơn, nàng ta tươi cười, giới thiệu ta với Bùi Tranh:
"A Tranh, vị này chính là Thẩm đại phu mà ta đã nói với chàng, ta chính là nhờ uống thuốc của nàng ấy mà thân thể mới khỏe hơn, bây giờ cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm thoải mái, hôm nay để nàng ấy xem cho chàng nữa."
Bùi Tranh có một vẻ ngoài tuấn tú, tuy đã gần ba mươi, vẫn mang dáng vẻ công tử nho nhã, trông phong lưu phóng khoáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thanh-thanh-usjd/chuong-2.html.]
Hắn lười biếng dựa vào ghế, đôi mắt đào hoa xinh đẹp nhìn ta với vẻ cười như không cười:
"Bản Thế tử gia cũng cần chẩn đoán?"
Ta gật đầu: "Bẩm Thế tử gia, vâng ạ."
Hắn không làm khó ta, đưa cổ tay ra:
"Vậy thì, xin mời Thẩm đại phu xem kỹ."
Sau khi bắt mạch, ta ấp úng, Triệu Uyên thấy vậy, bảo ta có gì cứ nói thẳng, ta ấp a ấp úng:
"Thế tử thận hư, thân thể suy nhược đã lâu, cần phải điều dưỡng cho tốt."
Công chúa tức giận trừng mắt nhìn Bùi Tranh, quay đầu hỏi ta:
"Vậy cần bao lâu?"
"Nếu dùng thuốc hoàn đặc chế của ta, hơn một tháng là có thể thấy khởi sắc."
"Thuốc hoàn gì, ta xem thử."
Bùi Tranh bảo ta lấy thuốc ra, ta từ trong tay áo lấy ra một lọ sứ nhỏ màu trắng, đổ ra một viên thuốc màu nâu to bằng hạt đậu nành, Bùi Tranh nhận lấy, ngửi ngửi:
"Khá thơm đấy."
Nói xong liền bỏ vào miệng, nhai.
Nhìn hắn nuốt thuốc, khóe miệng ta cong lên, đưa cả lọ thuốc cho hắn: "Thế tử, đây là lượng thuốc cho một tháng, mỗi ngày uống một viên là được."
"Thân thể Công chúa đã tốt lên rất nhiều, bây giờ chỉ cần uống thuốc thúc sinh đặc chế của ta, kết hợp với châm cứu, cách một ngày uống một lần, không quá ba tháng, nhất định sẽ hoài thai."
Sau khi bắt mạch cho Triệu Uyên, ta lấy ra một thang thuốc bảo nha hoàn đi sắc.
Thuốc sắc xong, ta lại châm cứu cho nàng ta.
Một canh giờ sau, chỉ thấy trên trán nàng ta lấm tấm mồ hôi:
"Bản cung cảm thấy toàn thân ấm áp, rất thoải mái, nếu thật sự có thể khiến bản cung mang thai, bản cung nhất định sẽ trọng thưởng ngươi."
Ta đứng dậy hành lễ với nàng ta, xách hòm thuốc lui ra ngoài.
Như vậy, chưa đầy ba tháng, Lưu ma ma đến báo tin vui:
"Thẩm đại phu, danh hiệu Tống Tử Nương Nương của ngài quả thật danh bất hư truyền, sáng nay Công chúa thức dậy, bị nôn khan, gọi thái y đến bắt mạch, thái y nói Công chúa đã có thai."
Ta nhìn bà ta, cười đầy ẩn ý:
"Ơ? Cuối cùng cũng có thai rồi? Vậy thì tốt quá rồi."
Tỷ tỷ, đợi gần mười năm, muội suýt nữa thì nghĩ là không đợi được nữa rồi.