Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thánh Y Xuyên Không Thành Nữ Chính Ngược Văn - 05.

Cập nhật lúc: 2024-11-01 14:35:49
Lượt xem: 72

Tôi vẫn đang ở trong phòng phẫu thuật sắp xếp tư liệu lưu trữ, một nhóm chuyên gia chỉnh hình đã xúm lại ríu rít:

 

“Bác sĩ Đàm, ý tưởng này mới quá! Tôi đã xem kỹ bài báo mà cô định công bố, kỹ thuật này thực sự là chưa từng nghe thấy.”

 

“Kỹ thuật cầm d.a.o phẫu thuật này, đúng là Hoa Đà tái thế.”

 

“Bác sĩ Đàm, cô có nhận dạy học trò không, tôi muốn ứng tuyển làm bác sĩ thực tập của cô...”

 

“Biến! Biến! Biến! Ông đã bốn, năm chục tuổi rồi! Thực tập sinh gì nữa, cơ hội phải để cho bọn trẻ chứ.”

 

“Ông mà trẻ trung gì, ba mươi bảy tuổi cũng dám tự xưng là thanh niên sao?”

 

“Bác sĩ Đàm...”

 

Theo lý mà nói, công nghệ mới không nên được áp dụng cho thí nghiệm lâm sàng trước khi được đăng trên các tạp chí cốt lõi, nhưng đây là thế giới trong tiểu thuyết, xuất hiện nhiều điểm phi lý nên cũng không quá đáng ngạc nhiên.

 

Trước ánh mắt đầy kỳ vọng của các chuyên gia, tôi bình thản nói: “Tôi dự định mở một bệnh viện, chắc chắn sẽ cần một đội ngũ bác sĩ, nhưng hiện tại nhân lực còn thiếu, đã gửi lời mời nhưng không biết có ai sẽ đến hay không.”

 

Lời còn chưa dứt, ánh mắt của đám bác sĩ sáng lên, nghe ra hàm ý, họ tranh nhau tự đề cử.

 

Tôi chỉ mỉm cười nhẹ: “Tôi cũng rất mong được làm việc cùng mọi người.”

 

Dừng một chút, tôi giải thích thêm: “Dự định thành lập không phải chỉ là bệnh viện chuyên khoa chỉnh hình, mà mục tiêu là xin cấp hạng ba, vì vậy lời mời sẽ dành cho tất cả các khoa.”

 

“Điều này…” Vài vị bác sĩ có chút ngập ngừng, khéo léo nhắc nhở tôi: “Chúng tôi biết về tài năng của cô trong lĩnh vực chỉnh hình, nên đều đến vì cô, nhưng các bác sĩ hàng đầu trong nước có lẽ sẽ không quan tâm đến một bệnh viện mới.”

 

Tôi tháo bộ quần áo phẫu thuật đã được khử trùng, nghe vậy dừng lại trong giây lát, nhưng không nói thêm gì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thanh-y-xuyen-khong-thanh-nu-chinh-nguoc-van/05.html.]

Thực tế nói lên tất cả, giúp Tần Quân tái tạo chi thể chỉ là khởi đầu.

 

Tôi sẽ dùng việc chữa lành các bệnh khác nhau để gửi lời mời đến toàn thế giới.

 

Kỹ thuật y học cần được phổ biến, vì thế mà dù không giỏi xã giao, cũng không thích xuất hiện trước công chúng, kiếp trước tôi thường xuyên tổ chức giảng dạy và thuyết trình, mục đích là chia sẻ kinh nghiệm của mình cho tất cả đồng nghiệp.

 

Trên thế giới có vô số bệnh nhân, nhưng tôi chỉ có một đôi tay.

 

Với tư cách là bác sĩ, ước mơ của tôi trước đây là giúp nhiều sinh mạng tránh khỏi đau đớn bệnh tật.

 

Tinh thông chỉnh hình ư?

 

Nếu chỉ chuyên về một loại bệnh, tôi sẽ không có đủ tự tin như vậy.

 

Quay lại phòng bệnh của Tần Quân, gương mặt anh vẫn còn chút tái nhợt, nhưng tinh thần rạng rỡ, ánh mắt dịu dàng, đang trò chuyện với Lâm Tố Hoa bên cạnh, diện mạo đẹp đẽ lúc này toát ra vẻ ôn nhu như ngọc.

 

Ngay khoảnh khắc thấy tôi, ánh mắt anh như được thắp sáng: “Bác sĩ Đàm!”

 

Tôi gật đầu, tiến đến kiểm tra chân của anh, nhẹ nhàng bóp thử, ngước lên hỏi về cảm giác của anh: “Giờ cảm thấy thế nào?”

 

“Rất tốt.” Trong mắt Tần Quân là cảm xúc đậm sâu khó tan, có sự trong sáng của người vừa thoát khỏi bóng tối cuộc đời, “Cảm ơn cô, bác sĩ Đàm.”

 

“Đây là điều nên làm.” Tôi biểu diễn một số động tác phục hồi chức năng cho anh, “Uống thuốc đúng giờ, tập phục hồi, rất nhanh sẽ đứng dậy được.”

 

“Được.” Anh mỉm cười với tôi, giọng vô cùng ấm áp, “Sau này bác sĩ Đàm có gì cần giúp đỡ, cứ tìm tôi.”

 

Quả nhiên là mẹ con, câu nói cũng giống nhau đến lạ.

 

Loading...