Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 355
Cập nhật lúc: 2024-10-15 08:13:46
Lượt xem: 24
Cô xoay người lên lầu, đi đến trước cửa Ninh Hàng kêu anh.
Không tùy tiện xông vào, Tô Hân Nghiên chỉ là đứng bên ngoài gõ cửa: “Tiểu Hàng, Tiểu Hàng, con dậy chưa? Nhanh xuống lầu ăn cơm.”
“Đây, đây, đây, mẹ đừng thúc giục nữa”
Bên trong truyền đến một tiếng nói mềm như bông, có một giọng nói nhỏ nhẹ giọng mũi của một cô gái vừa mới tỉnh dậy, thì ra người lên tiếng không phải Ninh Hàng, mà là Tại Tại.
Tô Hân Nghiên tức khắc kinh ngạc nói: “Tại Tại, sao con lại ở trong phòng anh hai con?”
Vừa dứt lời, cửa phòng mở ra.
Ninh Hàng mặc một bộ quần áo đơn giản sơmi và quần âu đen, đứng ở trước mặt mẫu thân, thấp giọng nói: “Em ấy bò lên giường con ngủ.”
“Ninh Tại Tại!”
Giọng Tô Hân Nghiên hơi trầm xuống: “Anh hai con vừa trở về, con không thể ngừng nghỉ một chút, không làm phiền anh hai con nghỉ ngơi được sao?”
“Con cũng đâu làm ồn đến anh hai.”
Tại Tại ủy ủy khuất khuất bò dậy khỏi giường của Ninh Hàng, một bên đi ra ngoài một bên nhỏ giọng lẩm bẩm.
Kết quả vừa ra đi đã bị mẹ cô gõ cho một cái vào đầu.
“Ai nha, đau!”
Che lại cái trán bị đánh đau, nước mắt Tại Tại lưng tròng mà cáo trạng với anh hai: “Anh hai, mẹ đánh em.”
"Nếu em không nghe lời, mẹ sẽ đánh em."
Ninh Hàng rũ mắt, ánh mắt dừng ở trên đỉnh đầu em gái, duỗi tay khoa tay múa chân một chút, nói: “Cao lên rồi.”
“Ha ha ha, tất nhiên rồi! Rốt cuộc người ta đã 17 tuổi rồi, không cao làm sao được chứ!” Bản thân thành công cao lên, thuận lợi thoát khỏi danh hiệu chú lùn nhỏ, đã làm Tại Tại đắc ý một thời gian dài.
Cô còn nghĩ mình sẽ không bao giờ cao thêm trong đời.
Kết quả là năm mười ba tuổi đến lúc có kinh nguyệt, chiều cao của cô cũng tăng vùn vụt, mặc dù những cơn đau ngày càng tăng trong thời gian đó có chút hành hạ, nhưng kết quả chiều cao mang lại thì thật sự làm cô vui vẻ.
Ngắn ngủn trong thời gian mấy năm, Tại Tại đã từ dưới 1,4 mét lên 1,6 mét, độ cao đã tăng thêm 20 cm, chiều theo tình hình hiện giờ có lẽ vẫn còn có thể cao lên.
Đúng như bà nội nói, cô thuộc kiểu phát triển chậm.
Hồi trước biểu hiện thường thường, nhưng sau này khi bắt đầu phát triển, cũng không thể ngăn cản được!
Đắc ý xong, sau đó Tại Tại đột nhiên phát hiện anh hai có gì đó khác thường, không khỏi nghi hoặc nói: “Anh hai, hiện tại anh cao bao nhiêu?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-355.html.]
“182.” Ninh Hàng chậm rãi nói.
Thời điểm anh đi còn chưa thành niên, hơn nữa nam sinh vốn phát triển chậm, cho nên sau khi đi đại Tây Bắc, trong mấy năm đó anh lại cao hơn một chút, trực tiếp đột phá 1 mét 8, cuối cùng dừng lại ở 1m82.
So ra thì kém anh cả anh, nhưng so với nam sinh ở độ tuổi này thì cũng cao rồi.
Bản thân đã cao, hơn nữa tỉ lệ dáng người của Ninh Hàng rất đều, thon dài mảnh khảnh, nếu đứng tùy tiện ở một góc, quả thực trông giống như một người mẫu chuyên nghiệp, có thể trực tiếp làm bìa tạp trí được.
Tô Hân Nghiên dùng ánh mắt chuyên nghiệp của một người mẹ bình phán dáng người của con trai một chút, ngay sau đó có chút đau lòng: “Gầy rồi.”
Ninh Hàng trên thực tế còn tăng thêm mấy cân : “……”
Bỏ đi, ở trong mắt của mỗi người mẹ, sau khi con cái ra ngoài nhiều năm trở về, khẳng định là đen gầy.
Rốt cuộc thì bên ngoài sao có thể tốt hơn trong được chứ?
Cũng may Ninh Hàng thường hay phải ngâm mình trong viện nghiên cứu một thời gian dài, mặc dù ở dưới cái thời tiết cay nghiệt như ở Đại Tây Bắc, làn da vẫn trắng hơn con gái như cũ, Tô Hân Nghiên thật sự không thể dối lòng nói con trai đen.
Chỉ có thể lược qua không đề cập tới.
Tại Tại cảm giác bản thân có chút đói bụng.
Cô sờ cái bụng bẹp nhỏ, nhún nhún cái mũi, sau đó dường như ngửi thấy hương thơm của nước cốt lẩu, tức khắc hai mắt sáng ngời, hưng phấn nói: “Hôm nay ăn lẩu a!”
Các thành viên trong Ninh ngồi quanh quần lại với nhau ăn lẩu.
Trên bàn cơm chỉ có năm người, bà Ninh, vợ chồng Ninh gia, Tại Tại và Ninh Hàng vừa mới về nhà.
Những người khác đều không ở nhà.
Mấy năm nay Ninh Hàn sáng lập Công Ty bất động sản dần dần làm lớn hơn, đã không vừa lòng với giới hạn chỉ ở thủ đô, khoảng thời gian trước anh vừa mới mua thêm mấy khối đất ở Quảng Thành, hiện tại anh đang theo dõi tiến trình phát triển của dự án mới ở bên đó.
Cố Hành còn đang ở nước ngoài đi công tác.
Mà Ninh Hiên thì tại ba năm trước đây tham gia thi đại học, thuận lợi thi đậu Học viện điện ảnh ở thủ đô hệ đạo diễn.
Trước mắt đang học năm thứ 3, hằng ngày trọ ở trường, chỉ có cuối tuần mới có thể về nhà.
Nói đến chuyện này, Ninh Hàng tính toán thời gian, đột nhiên ý thức được: “Tại Tại năm nay học lớp 12?”
“Húng ồi ó.”
("Đúng rồi đó.")
Tại Tại đang nhai hai con tôm cùng một lúc trong miệng, nói không rõ, nên khi câu nói ra bị ngọng.