Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 367
Cập nhật lúc: 2024-10-15 15:14:35
Lượt xem: 11
Nhìn ra toàn trường, thậm chí ngay cả học sinh tiểu học cũng biết cô.
Cho nên khi đang nghe thấy Ninh Viễn Hàng tự giới thiệu, cô gái liền biết anh là ai, vội vàng cung tất kính mà chào lại: “Cháu chào chú Ninh ạ, về vết thương ở trên người bạn học Ninh…… Cháu thực sự xin lỗi.”
Cô biết vì cứu nàng, Ninh Tại Tại bị thương khá nặng, nên cảm thấy rất áy náy.
Đáng tiếc mẹ cứ giữ cô lại, không cho cô xuống đất, bác sĩ cũng nói trạng thái tinh thần hiện tại của cô không tốt lắm, không thích hợp ra ngoài, cho nên cô không có biện pháp đi ra gặp mặt Ninh Tại Tại một lần, phải nói một tiếng cảm ơn với cô, đồng thời có cả lời xin lỗi nữa.
Cô không cố ý làm cậu ấy bị thương.
“Không có việc gì, nếu con bé lựa chọn cứu cháu, thì sẽ không để ý đến mấy vết thương nhỏ đó.” Ninh Viễn Hàng hiểu rõ con gái mình và biết rằng con bé sẽ không phải là người quan tâm đến những vấn đề tầm thường như vậy.
Tại Tại ngày thường nhìn có vẻ thoăn thoắt ngược xuôi, nhưng khi chịu chút va đạp nhỏ thôi cũng có thể để lại vết bầm lớn .
Cho nên sau khi trấn an một cách đơn giản, Ninh Viễn Hàng cuối cùng đã nói ra chủ đề chính của việc gặp cô gái.
“Bạn học à, chú đối với hành vi hôm nay của chaú không đánh giá gì cả, nhưng chú hy vọng cháu có thể hiểu rõ việc này: Cháu chỉ được sống có một lần, mất đi là mất đi mãi mãi, nên chú khuyên cháu trước khi định làm một việc nguy hiểm gì đó, phải suy nghĩ lại, xem nó có đáng giá hay không?”
Hóa ra anh đến để tới đây là để khuyên bảo.
“Cháu biết sai rồi, cảm ơn chú.” Cô gái xấu hổ đến mức không nhịn được cúi đầu nhận lỗi.
Bây giờ cô nghĩ lại mà cảm thấy sợ.
Vì vài câu nói bôi nhọ, thậm chí còn mấy người xa lạ mà từ bỏ chính mình sinh mệnh, thật sự không đáng.
Gặp người nghe lọt được, Ninh Viễn Hàng vừa lòng gật đầu, ngay sau đó xoay người rời đi.
Anh nên trở về dỗ dành con gái nhà mình.
Kết quả vừa mới đi đến cạnh cửa, liền nghe sau thấy sau lưng truyền đến một tiếng hô.
“Chú Ninh, cháu có thể nhờ chú sau khi về thay chú nói với bạn học Ninh Tại Tại lời cảm ơn, còn có sinh mệnh được cậu ấy cứu này cháu nhất định sẽ trân trọng.”
“Được, chú sẽ giúp cháu chuyển lời tới Tại Tại.”
Ninh Viễn Hàng bước chân hơi ngừng, ngay sau đó lại cất bước rời đi, trước khi đi, anh còn đưa một ánh mắt cho Giang Tùng Văn .
Giang Tùng Văn lại vứt cho anh một ánh mắt ‘ yên tâm, có kết quả tôi sẽ báo lại cho cậu ’ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-367.html.]
Ninh Viễn Hàng khẽ gật đầu, lần này thật sự đi rồi.
Mới đi trở về đến nữ nhi nơi phòng khám ngoài cửa, còn chưa kịp đi vào, anh liền thấy vợ đang lạnh mặt, một thân nổi giận đùng đùng đi ra ngoài, vội tiến lên ngăn cô lại.
“Em muốn làm gì đấy?”
Nhìn dáng vẻ này của vợ, người không biết còn tưởng cô muốn đi đánh lộn đấy chứ.
Sự thật cũng là như thế.
Tô Hân Nghiên bị chồng ngăn cản lại, không đi tiếp nữa, nhưng hỏa khí vẫn rất lớn, ngữ khí nói chuyện không tự giác có chút cao.
“Em còn có thể đi làm gì chứ? Tất nhiên là đi đòi lại công bằng cho con gái rồi! Nhìn đi Tại Tại bị ủy khuất như vậy sao em chịu nổi? Từ khi con bé lên mười hai tuổi, em chưa bao giờ gặp con bé khóc như vậy, dù sao chuyện này anh làm ba có thể nhẫn, nhưng người làm mẹ như em lại không chịu nổi!”
Đừng tưởng rằng cô vừa rồi không phát hiện, chồng tới rồi đi, khẳng định biết chuyện này.
Nhưng cô không ngờ sau khi đi anh lại bình tĩnh như vậy, cô có chút thất vọng một hồi, sau đó không khỏi càng thêm tức giận.
Ninh Viễn Hàng: “……”
Anh choáng váng trước lời buộc tội không thể giải thích được từ vợ mình.
Đảo mắt nhìn thấy vợ lại nổi giận đùng đùng định đi ra ngoài, vội lại ngăn cản: “Trước hết em cứ nghe tiền căn hậu quả của mọi chuyện đi đã rồi nói sau.”
Xem thái độ này của vợ, Ninh Viễn Hàng nghĩ có lẽ cô đang hiểu lầm gì đó.
Sợ cô nhất thời xúc động, chạy ra đi tìm người tính sổ không thành, ngược lại làm bản thân xấu hổ, đến lúc đó có lẽ sẽ còn thẹn quá hóa giận trái lại trách cứ anh không giải thích mọi chuyện cho cô, Ninh Viễn Hàng nhanh chóng giải thích mọi chuyện cho vợ hiểu.
Nghe xong toàn bộ quá trình.
Quả nhiên mặt của Tô Hân Nghiên lộ ra sự xấu hổ.
“Vậy Tại Tại nói như thế nào……”
Nỉ non được một nửa, cô liền nhớ tới, thì ra không phải là con gái truyền sai tin tức, mà là cô hiểu sai vấn đề.
Vấn đề ra là ở trên người cô, là cô sai, cô thẹn rồi.
“Đi thôi đi thôi, chúng ta trở về thăm con gái đi.” Giống như bịt tai trộm chuông, Tô Hân Nghiên đẩy chồng vào phòng tư vấn, giả vờ như chuyện vừa rồi không có.
Còn may, cô không thật sự đi tìm người ta lý luận, bằng không đến lúc đó không biết kiếm đâu ra cái quần để đội lên nữa, quá mất mặt!