Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 576

Cập nhật lúc: 2024-10-25 16:10:35
Lượt xem: 1

Chỉ là trước tiên anh không đáp lại, ngược lại còn hít ngược một hơi khí lạnh, rõ ràng là đàn kêu lên một tiếng.

Đây là thanh âm của việc có người động vào vết thương!

Trong lòng Tại Tại rùng mình, vội vàng leo xuống khỏi từ trên người Cố Diệp Chu, không màng sự trốn tránh của anh, mạnh mẽ đưa người đến trước mặt mình.

Mà khi nhìn thấy rõ bộ dáng của anh, Tại Tại dường như cũng đi theo hít hà một hơi, tức giận đến mức phát run cả người: “Anh bị làm sao thế này? Là ai đánh anh!”

Chỉ thấy trên mặt tuấn mỹ của Cố Diệp Chu lúc này xuất hiện mấy vết ứ thanh, còn có một vết bầm trên má phải gần khóe mắt, gần như chạm vào mắt của anh.

Vừa rồi Tại Tại chính là không cẩn thận đụng vào đây, mới có thể khiến anh kêu lên đau đớn.

Mặc cho ai nhìn thấy bạn trai nhà mình bị người ta đánh thành như vậy, khẳng định đều sẽ tức giận.

Thấy cô gái nhỏ tức giận đến không nhẹ, Cố Diệp Chu cũng không rảnh lo đau, vội vàng dỗ dành cô: “Không có ai đánh anh cả, đây là do anh không cẩn thận.”

“Có quỷ mới tin anh!” Tại Tại không tin, còn bởi vì Cố Diệp Chu nói dối mà trở nên càng tức giận thêm.

Cô duỗi tay chỉ vào vết sẹo trên mặt Cố Diệp Chu gầm nhẹ: “Đây rõ ràng là dấu tay, em lại không bị mù, anh còn muốn gạt em, anh…… anh làm em tức c.h.ế.t mất!”

Nói xong lời cuối cùng, cô ngược lại làm cho bản thân tức giận tới mức khóc nấc lên.

Vừa thấy cô khóc, Cố Diệp Chu chân tay luống cuống mà dỗ dành cô: “Nói dối em chỉ là anh không muốn để em phải lo lắng mà thôi, đừng khóc đừng khóc, em mắng anh đi, đánh anh cũng có được, nhưng đừng khóc có được không?”

Nói xong, anh còn nắm lấy tay Tại Tại đ.ấ.m vào chính ngực mình, lại bị Tại Tại dùng sức tránh thoát.

“Anh đã bị như vậy, sao em còn có thể đánh anh được.” Một bên cô thút tha thút thít, một bên lại nhịn không được đau lòng nói.

Mà Cố Diệp Chu nghe thấy những lời này ngược lại cười.

Kết quả động tác quá lớn, không cẩn thận động tới miệng vết thương trên mặt, không khỏi nhẹ tê một tiếng, nhận lấy sự quan tâm của Tại Tại.

“Anh không sao chứ? Đau ở đâu vậy? Bỏ ra em xem nào.”

Cô nhón mũi chân lên, nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt của Cố Diệp Chu, nương theo chút ánh sáng yếu ớt của đèn đường, quan tâm chăm chú nhìn vào vết thương trên mặt anh.

Cố Diệp Chu phối hợp mà hơi hơi khom lưng cúi đầu, để cho bạn gái đỡ phải nhón chân vất vả.

Anh rũ đôi mắt xuống nửa, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú còn vương chút nước mắt của cô, ánh mắt không biết từ lúc nào đã tập trung vào khuôn miệng hơi hé mở màu hồng, nhìn kĩ lại, dường như anh có thể nhìn ra cái lưỡi nhỏ thẹn thùng ở bên trong.

Không nhịn xuống, anh cúi đầu nhẹ nhàng hôn vào đó.

Nhưng chỉ là một cái chạm nhẹ khiến người trong cuộc đầy tiếc nuối, không hề thâm nhập vào bên trong.

“Không khóc nữa sao?”

Cố Diệp Chu ôn nhu nói: “Thấy em khóc, anh cũng sẽ đau lòng, còn đau hơn cả vết thương trên mặt.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-576.html.]

“Anh nói bừa, ai khóc, em không khóc.”

Tại Tại cảm thấy vừa rồi bản thân khóc thút tha thút thít thật mất mặt, bĩu môi có c.h.ế.t cũng không thừa nhận.

Không muốn Cố Diệp Chu lại tiếp tục cái đề tài rối rắm này nữa, cô dứt khoát dắt bàn tay to của anh, mạnh mẽ lôi người này vào trong nhà.

“Anh ngồi ở đó cho em, để em đi tìm thuốc cho anh.” Duỗi tay chỉ vào sô pha, thái độ Tại Tại cường ngạnh nói.

Cố Diệp Chu yên lặng nuốt xuống câu “Anh đã bôi thuốc rồi” ngoan ngoãn nghe theo bạn gái nói, lấy dáng ngồi tiêu chuẩn của học sinh tiểu học, ngồi ở trên sô pha, chờ đợi cô đi lấy thuốc về.

Tại Tại biết hòm thuốc của Cố gia ở nơi nào, nên rất nhanh đã tìm được hòm thuốc lại đây.

“Không cho phép nhúc nhích.”

Trước tiên cô cảnh cáo Cố Diệp Chu một câu, sau đó lại dùng tăm bông dính thuốc, nhẹ nhàng cẩn thân thoa thuốc lên cho anh, một bên thoa một bên nhẹ nhàng thổi khí, sợ làm đau anh.

Cảm nhận được sự ôn nhu cùng quan tâm của cô, Cố Diệp Chu nhịn không được mỉm cười, cố ý vui đùa nói: “Thật ra có một biện pháp cực tốt có thể khiến anh hết đau?”

“Biện pháp gì?” Tại Tại ngây ngốc mà hỏi lại.

“Hôn anh.”

“Hả?”

“Em hôn rồi sẽ không đau nữa.” Hóa ra tên đàn ông này muốn được hôn.

Tại Tại lại không đơn giản cho anh được như ý, cô xụ mặt nói: “Không phải vừa rồi anh đã hôn qua rồi à?”

Lúc bị đánh lén đó không phải là cô không có cảnh giác.

“Đó là không giống nhau.” Cố Diệp Chu chơi xấu: “Em hôn anh và anh hôn em là hai việc khác nhau.”

“Giống nhau hết mà, đều không phải là hai ta hôn nhau sao?”

Tuy là nói như vậy, Tại Tại vẫn là cúi đầu, hôn một cách vang dội lên chỗ không bị thương trên mặt Cố Diệp Chu.

“Được rồi đó.”

“Không được.” Chỉ hôn mỗi chỗ đó thôi làm sao mà đủ?

“Cố Diệp Chu, sao từ trước tới giờ em không phát hiện ra anh lại vô lại như thế?” Tại Tại bị sự vô sỉ của người này làm cho không có biện pháp, vẫn là chỉ có thể thỏa hiệp hôn vào miệng anh.

Vốn dĩ định học như anh ban nãy, nhẹ nhàng chạm nhẹ vào một chút là thôi, ai ngờ người đàn ông này có thể là muốn đem hai chữ vô lại làm cho rõ ràng, vậy mà đột nhiên duỗi tay, ôm eo thon của cô, kéo cô vào trong lồng ngực anh, gia tăng nụ hôn này.

Chưa bao giờ bị xâm nhập vào sâu như vậy, Tại Tại thiếu chút nữa hít thở không thông.

Còn may là Cố Diệp Chu vẫn luôn thời khắc chú ý động tĩnh của cô, thấy hô hấp của cô không thuận, vội vàng buông cô ra, bất đắc dĩ mà giúp cô vỗ lưng để thuận khí: “Sao lại ngốc như vậy chứ?”

Loading...