Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 578

Cập nhật lúc: 2024-10-25 16:11:09
Lượt xem: 8

Tuy nói Cố Diệp Chu tỏ vẻ bản thân có thể vì ở bên cạnh Tại Tại một cách quang minh chính đại, có thể không sợ gì cả, nhưng Tại Tại ngược lại sợ.

“Chờ một chút đi, hiện tại em không dám nói.”

Cô gái nhỏ làm nũng mà chôn mặt vào trong lồng ngực người yêu, nhẹ nhàng cọ cọ: “Chỉ chờ một chút thôi, một chút thôi, chờ em chuẩn bị tốt tâm lý, sẽ đưa anh về ra mắt gia đình được chưa?”

Cô gái mình yêu mà ở trong lòng n.g.ự.c nói bằng giọng mềm như bông, là ai thì cũng rối tinh rối mù.

Cố Diệp Chu cũng không ngoại lệ, anh nhẹ nhàng thở dài, không thể nề hà nào mà nhéo vành tay nhỏ của Tại Tại, nói: “Thua em mất, nhưng mà nói rồi đó, anh chỉ có thể chờ thêm một lát, em không thể dấu lâu được.”

“Hì hì…… Đã biết.”

Tại Tại nhón chân, nhanh chóng cắn nhẹ vào cằm của Cố Diệp Chu một cái, sau đó nhanh như thỏ đào tẩu mất.

Làm Cố Diệp Chu muốn bắt cũng không kịp.

“Muốn hôn cũng không biết tìm đúng vị trí.” Anh sờ cằm của chính mình, nhịn không được nhẹ nhàng cười.

Độ ngọt trong nụ cười kia không thể nào thấp hơn Tại Tại.

*

Lén lút chạy về nhà, Tại Tại làm bộ làm tịch mà cầm bình tưới cây trong vườn lên, tùy tiện đi lấy ít nước vào, làm bộ bản thân mình trầm mê tưới hoa, quên thời gian.

Còn may, thời gian cô trở về thật sự kịp thời.

Ninh Hiên lúc này vừa vặn cảm thấy em gái đi ra ngoài đến lâu lắm, đang định đi tìm cô.

Đứng trên ban công lầu hai, cúi đầu nhìn xuống lầu , thấy một bóng người mảnh mai vẫn đang tưới hoa trong vườn bên ánh đèn vào ban đêm, anh không nhịn được hét vào mặt cô: “Còn tưới? Hoa sắp c.h.ế.t đuối rồi đó!”

“Làm gì có, không phải em mới chỉ tưới được có tí?”

Tại Tại đang chờ anh, nghe vậy lập tức giương giọng cãi lại.

“Đó là chút nước của em đó hả? Đã tưới được nửa giờ rồi, đừng đùa, nhanh trở về!” Ninh Hiên trực tiếp với hành vi tưới hoa của em gái thành hành động chơi đùa.

“Ầu.”

Tại Tại lần rất ngoan mà không hề phản bác lại anh ba, còn nghe lời mà bỏ bình tưới cây qua một bên, lon ton chạy về nhà.

Nhờ vào sự yểm hộ của bóng đêm, cô trộm ở sau lưng anh ba cười.

Lấy anh ba làm công cụ che giấu hình người, dùng phải nói là rất tốt!

Hai anh em đang hét lớn với nhau đến mức bà cụ ở trong nhà cũng có thể nghe thấy.

Cho nên khi nhìn thấy Tại Tại đi ra ngoài lâu như vậy mới trở về, bọn họ cũng chưa nói cái gì, chỉ cho rằng cô vẫn luôn ở bên ngoài, tùy ý để Tại Tại mang theo chút tâm tư chạy ngang qua, rồi lại cộp cộp cộp chạy lên lầu.

Cho đến khi chui vào trong phòng của mình, đóng cửa lại, Tại Tại mới vỗ vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm.

“Hù, nguy hiểm thật, thiếu chút nữa đã bị phát hiện.”

Cô không dám tưởng tượng nếu là bản thân về muộn hơn chút nữa thôi thì sẽ phát sinh chuyện gì, dù sao khẳng định sẽ không tốt đẹp gì cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-578.html.]

“Về sau vẫn không nên chơi lớn như vậy.”

Lúc này là may mắn, lần sau thì không nhất định, Tại Tại không hề muốn đánh cược vận khí của bản thân, cô hạ quyết tâm, về sau vẫn nên cố gắng chọn thời gian nào cho nó an toàn để sang chơi với Cố Diệp Chu.

Thời gian vô tình trôi qua rất nhanh.

Mới đó thôi mà đã sắp đến tháng mười, hôn lễ của Ninh Hàn và Bạch Hinh đã được chuẩn bị từ vài tháng trước cũng được đưa lên chương trình nghị sự.

Ngày cưới của họ được ấn định vào ngày 2 tháng 10, một ngày sau Quốc khánh.

Ngày này là ngày không nóng không lạnh, hầu hết mọi người đều được nghỉ lễ, vừa lúc tiện thể đến tham gia hôn lễ của hai người.

Địa điểm kết hôn đã được cố định ở bên thủ đô.

Vì để tiện cho việc kết hôn, Bạch Hinh còn mua một căn nhà ở bên Thủ đô này, coi như là nơi mình xuất gia, mà cha mẹ cô cũng đã dọn về trước.

Còn đối với những người thân bằng hữu được mời đến, thì được Bạch Hinh hào phòng bao hết tiền ở khách sạn.

Nhưng mà bởi vì ngày mai chính là ngày mà cô phải đi lấy chồng rồi, bên nhà trai kia sẽ vào lúc 6 giờ sáng đến đây đón dâu, mà cô còn cần phải dậy sớm hơn khoảng hai tiếng để trang điểm, thêm vào đó là một số việc linh tinh phải làm.

Cho nên đã có một số bộ phận thân thích và người có quan hệ tốt với Bạch Hinh sau khi ăn tối xong thì đến đây hỗ trợ một vài việc.

Lúc này, bọn họ đang tụ tập ở trong phòng khách, còn đang nói chuyện với cha mẹ Bạch, không khí vô cùng náo nhiệt.

Bạch Hinh thì một mình ngồi ngây ngốc trong phòng của bản thân.

Cô vốn dĩ hẳn nên yên phận mà nằm ở trên giường đi ngủ, mặc dù không ngủ, cũng phải nghỉ ngơi cho thật tốt, dưỡng đủ tinh thần, rốt cuộc ngày mai đang có một trận chiếc ác liệt cần cô xông pha.

Nhưng cố tình Bạch Hinh lúc này lại khẩn trương lo âu vô cùng, vẫn luôn ở trong phòng đi qua đi lại, không thể ngồi xuống yên ổn được.

“Cốc cốc cốc……”

Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên một trận tiếng đập cửa nhẹ nhàng chậm chạp.

“Cửa không có khóa, mời vào.” Bạch Hinh giương giọng nói.

Người ở ngoài cửa dừng một chút, mới thật cẩn thận đẩy cánh cửa phòng ra, dò vào là một cái đầu nhỏ, lộ ra khuôn mặt khả ái làm cho Bạch Hinh kinh ngạc mà quen thuộc.

“Chị dâu.”

Bạch Hinh đã đi lãnh chứng với anh cả cô từ vài tháng trước, nên hai người đã trở thành vợ chồng hợp pháp của nhau, vì vậy cái tên 'chị dâu' ở đây là chính đáng.

“Tại Tại, sao em lại tới đây?” Bạch Hinh kinh ngạc nói.

Lúc này Tại Tại không nên ở nhà, chuẩn bị ngày mai đến đây đón dâu sao?

“Hì hì, không phải là em sợ chị sẽ cô đơn, cho nên dành thời gian tới đây thăm chị sao, trong chốc lát là em phải đi rồi.” Tại Tại cười ngây ngô hai tiếng, sau đó mở cảnh cửa lớn ra hơn chút nữa, cả người giống như một con thỏ con linh hoạt, nhanh chóng chui vào cửa.

“Đinh đang! Bất ngờ chưa!”

Một bó hoa tươi rực rỡ được đưa tới trước mặt Bạch Hinh.

Bạch Hinh sửng sốt, ngay sau đó nhìn thấy một tấm card trên bó hoa tươi, mặt trên là dòng chữ với nét chữ quen thuộc, liền đoán được ai là người kêu Tại Tại đưa tới.

——ngoại trừ anh chồng mới cưới của cô ra còn ai vào đây?

Loading...