Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 583
Cập nhật lúc: 2024-10-25 17:03:44
Lượt xem: 12
"Anh phải đợi đến phần tiếp theo mới có thể viết được, hiện tại viết không được.” Ninh Hiên nâng sổ tay lên nói..
“Anh đang viết gì thế?”
Anh trai đã nói như vậy, lòng hiếu kỳ của Tại Tại tức khắc dâng lên.
"Thì chính là quá trình hôn lễ của anh cả, khó có được cơ hội hiếm hoi để chứng kiến hôn lễ của người khác. Anh định sử dụng nó để tham khảo, có lẽ sẽ hữu ích trong tương lai."
Những lời này của Ninh Hiên là đứng ở vị trí đạo diễn cùng biên kịch nói.
Nhưng khi dừng ở trong tai Tại Tại, cô lại nghĩ anh chuẩn bị cho hôn lễ của anh và Lan Ỷ.
Tức khắc cô lại bực mình.
Dựa vào cái gì mà anh cả và anh ba có thể công khai mối quan hệ của mình với gia đình mà cô lại không thể?
Tại Tại cũng biết bản thân lại để tâm vào mấy chuyện vụn vặt, nhưng điều này cũng không gây trở ngại cho việc cô lại nhìn anh ba thấy trướng mắt.
Cho nên nhất thời cô có điểm ngo ngoe rục rịch, làm một trò đùa dai với người này.
Anh ba cô sợ nhất chính là ngứa, đặc biệt là eo, cực kỳ mẫn cảm, nếu mà cô đột nhiên cào anh ấy, he he he……
Tại Tại nheo mắt lại, dưới đáy lòng đang nở một nụ cười ác ma.
Cô lặng lẽ đưa bà tay xấu xa ra, dần dần hướng về phía eo của Ninh Hiên, mắt thấy tiếng thét chói tai như giết heo của anh ba cô sắp vang lên, Ninh Hàng ở phía trước lái xe đột nhiên ra tiếng: “Tại Tại.”
“A!” Hét lên một tiếng ngắn ngủi, Tại Tại sợ tới mức lập tức lùi bàn tay xấu xa về, kinh hồn bạt vía mà nhìn về phiá anh hai: “A ... a…… Làm sao vậy?”
Chẳng lẽ anh hai phát hiện ra chuyện mình định làm?
“Cài đai an toàn vào.” Ninh Hàng lạnh giọng nhắc nhở em gái.
“Dạ dạ.” Thì ra là cô quên cài đai an toàn.
Tại Tại nhanh chóng kéo mạnh dây an toàn trên ghế sau, thắt vào trước mặt rồi buộc chặt người vào ghế.
“Về sau khi ngồi xe dù cho có là ghế trước hay ghế sau, đều phải nhớ cài đai an toàn, bằng không sẽ không an toàn.”
“Đã biết, em nhất định sẽ chú ý.”
Tại Tại theo tiếng, trong lòng lại cảm thấy có gì đó không ổn lắm.
Sao cô lại cảm thấy lời này của anh hai có ẩn ý?
Đáng tiếc, chưa cho cô có cơ hội suy nghĩ nhiều, thì đoàn xe đón dâu của Ninh gia đã đến nơi.
Trên thực tế, quá trình ở Ninh gia tương tự như ở Bạch gia, thậm chí còn đơn giản hơn, việc quan trọng nhất chính là cô dâu và chú rể quỳ trước mặt trưởng bối kính trà sau đó nhận được lì xì.
Sau khi tất cả các quá trình này hoàn thành, tất cả các khách mời, cùng với các nhân vật chính của ngày hôm nay, có thể di chuyển đến địa điểm tổ chức lễ cưới chính thức.
Địa điểm chính của đám cưới chính là một nhà hàng sang trọng của Cố Hành.
Toàn bộ tiệc cưới sẽ do nhà hàng tổ chức, và việc duy nhất mà khách mời cần làm lúc này là ngồi xuống và chờ đợi thời điểm chính thức bắt đầu lễ cưới.
Cô dâu và chú rể được di chuyển đến một phòng chờ khác không có người, thay đổi trang phục và trang sức lại một lần nữa.
“Kết hôn thật là mệt mỏi.” Tại Tại ngồi ở bên người các anh trai của cô, nhỏ giọng cảm thán nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-583.html.]
Nhìn lại thời gian sáng nay, bọn họ phải vội vàng chạy tới địa điểm tổ chức, mà trên đường đến địa điểm đều không có cơ hội cho mọi người hít thở một hơi, cho tới bây giờ cô còn không có uống nổi một ngụm nước.
Tại Tại đã không có tâm tư đi tìm Cố Diệp Chu.
Quá mệt mỏi, không có tâm tình.
“Con uống hớp nước rồi nghỉ ngơi một lát đi.” Tô Hân Nghiên lúc này vừa đi tới, nhìn thấy bộ dáng heo héo của con gái, không khỏi đau lòng đưa tay xoa đầu nhỏ của cô, thuận tay cầm một cốc đồ uống cho cô.
Cũng không để ý đến bản thân đang cầm loại đồ uống gì, Tô Hân Nghiên sau khi trấn an con gái xong, liền vội vã mà chạy đến tiếp đón các khách mới ngồi xuống.
Tuy nói hôn lễ này được tổ chức tối giản nhất có thể.
Nhưng trên thực tế khi bắt tay vào làm việc , căn bản không hề đơn giản một chút nào, thậm chí thậm chí chỉ riêng lượng khách có mặt đã lên tới năm chục bàn.
Mà mỗi bàn thì có mười người, 50 bàn ước chừng có 500 cá nhân.
Nhưng đây cũng là chuyện không có biện pháp.
Trong số những vị khách được mời này, ngoài những người thân và bạn bè của hai gia đình, còn có các đối tác làm ăn của Ninh Hàn và Bạch Hinh, cũng như Tô Hân Nghiên và Ninh Viễn Hàng, bao gồm cả đối tác làm ăn của Cố Hành.
Bên này một nhóm người, bên kia lại một nhóm , khắp nơi đều là người, số lượng khách khứa ở hôn lễ đáng làm người ta kinh ngạc.
Cho nên hiện tại đám người Tô Hân Nghiên đã vội đến mức không rảnh dù chỉ một giây.
Căn bản không nhiều có tâm tư đi quản mấy người Tại Tại.
mấy anh em Tại Tại cũng đều là người thông minh, biết bản thân cũng chả giúp được gì, nên ngoan ngoãn ngồi ở đúng vị trí của bản thân, không dám đi làm phiền trưởng bối.
Còn một thời gian nữa đám cưới mới chính thức bắt đầu.
Thời gian chờ đợi vô cùng nhàm chán, Tại Tại lại cảm thấy có chút khát nước, thuận tay lấy một cái cốc bên cạnh uống một ngụm.
Chất lỏng lạnh lẽo vừa đi vào, cô liền cau mày, cảm thấy có gì đó không ổn.
Nhịn không được cúi đầu nhìn xuống, rồi đưa mũi lại ngửi thử.
May mắn thay đây không phải là rượu.
Hơn nữa đây hẳn là loại rượu trái cây có nồng độ cồn rất thấp, có vị ngọt, vị rượu thực sự rất nhỏ và quả thực không khác mấy so với đồ uống.
Tại Tại không nhịn xuống, lại uống thêm một ngụm nhỏ nữa.
Cảm giác cũng không tệ lắm, tiếp tục uống.
Bất tri bất giác, một cốc rượu trái cây hoàn chỉnh đã bị cô nhấm nháp hết, đã thế cô còn ngại không đủ, lại vẫy tay ý bảo người phục vụ lại đây rót cho cô thêm một ly nữa.
“Em đang uống gì đó?”
Ninh Hiên chú ý thấy động tác lấy rượu của em gái, không nhịn được hỏi.
“Đồ uống đó.” Tại Tại không sợ bị phát hiện nên giơ ly rượu lên cho anh ba cô ngửi, còn thêm một câu đảm bảo: “Cái này ngọt lắm đó, uống rất ngon.”
“Thôi, anh uống rượu vang đỏ, loại đồ uống cho trẻ con này cũng không phải là kiểu anh thích.”
Khứu giác của Ninh Hiên không phải kiểu nhanh nhạy.
Anh chỉ ngửi thấy một vị ngọt trái cây, nhưng không nhận thấy mùi rượu nhẹ bên trong.