Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 618
Cập nhật lúc: 2024-10-27 09:07:46
Lượt xem: 7
Bị hành động của mẹ làm đến không hiểu ra sao, Tại Tại cúi đầu nhìn tập tài liệu trong tay, đáy lòng dâng lên một ý nghĩ phản nghịch.
Cô vươn một tay khác ra, muốn mở túi tài liệu này ra, đang định làm việc này, ngoài cửa truyền đến thanh âm cuả Cố Diệp Chu: “Tại Tại, em đã ăn no chưa?”
“No rồi!”
Cho rằng Cố Diệp Chu chờ không kiên nhẫn, Tại Tại vội vàng giương giọng đáp lại, sau đó nhanh chóng nuốt phần màn thầu dư lại vào trong bụng, một bên phồng má lên nhai, một bên xách túi xách lên cũng không quên tập tài liệu, rồi phi thằng ra bên ngoài.
“Ố ồ, i hôi.”
(Tốt rồi, đi thôi.)
Trong miệng Tại Tại còn đang nhai màn thầu, nói chuyện hàm hàm hồ hồ.
“Anh đâu có thúc giục em, không cần phải gấp như vậy.”
Cố Diệp Chu thấy bộ dáng vội vàng này của cô, sợ cô bị nghẹn, vội lấy ra bình giữ ấm tùy thân mang theo, dùng ly lấy cho cô một cốc nước ấm.
“Uống miếng nước trước đi, nuốt đồ ăn vào đã.”
Tại Tại không nói chuyện, trực tiếp đưa tay nhận lấy cốc nước Cố Diệp Chu đưa cho, uống ừng ực xong, thuận tiện nuốt luôn phần màn thầy vào trong bụng luôn.
Uống xong một cốc nước này, cô chép chép miệng, nói: “Hôm nay nấu táo đỏ cẩu kỷ nha.”
Thật ra thì cô càng thích trà hoa cúc đợt trước hơn cơ.
Cố Diệp Chu không biết suy nghĩ trong lòng Tại Tại, chỉ ứng tiếng nói: “Ừm, táo đỏ cẩu kỷ tương đối dưỡng sinh, hơn nữa anh tính rồi có lẽ gần đây em sẽ tới kì, uống cái này vào tương đối tốt, ấm bụng.”
Nghe Cố Diệp Chu nói như vậy, Tại Tại lập tức không còn lời gì để nói.
Có bạn trai làm bác sĩ chính là có ưu điểm này, thân thể của mình có cái gì tật xấu gì thì anh ấy đều nhớ, hơn nữa còn kịp thời chăm sóc chiếu cố cho.
Bởi vì điểm này, Cố Diệp Chu đã thăng chức thành cháu rể/ con rể tốt nhất ở trong lòng bà cụ Ninh và Tô Hân Nghiên, hoàn toàn coi thành cháu trai/ con trai mà yêu thương, có đôi khi nhìn thấy Tại Tại cố ý khi dễ ‘ người thành thật ’, các bà còn sẽ giúp đỡ dạy dỗ Tại Tại một trận, chọc cho Tại Tại ăn dấm Cố Diệp Chu.
Cảm thấy bà bội và mẹ chỉ thương mỗi Cố Diệp Chu không còn thương cô nữa.
Nhưng cô cũng không nghĩ, bà nội và mẹ cô đối xử với Cố Diệp Chu tốt như vậy, còn không phải là vì cô.
Các cô nghĩ nếu đối xử tốt với Cố Diệp Chu hơn một chút, thì Cố Diệp Chu cũng có thể lại đối Tại Tại tốt hơn một chút.
Không để trì hoãn thời gian, Cố Diệp Chu chờ Tại Tại ăn xong sau, liền đưa cô ra cửa.
Hôm nay, anh ấy cũng mặc một bộ vest phẳng phiu, ăn mặc rất chỉnh tề, mái tóc được vuốt keo trông rất đoan trang trưởng thành, khiến cho những đường nét trên khuôn mặt vốn đã nổi bật của anh lại càng trở nên đẹp trai hơn.
Tầm mắt của Tại Tại khống chế không được mà hướng lên trên người Cố Diệp Chu mãi thôi, không khỏi suy đoán nói: “Có phải hôm nay anh muốn mang em đi đến mấy nơi như kiểu hội tiệc không?”
Bằng không sao lại ăn mặc thành bộ dáng ‘ hoa hòe lộng lẫy ’ như này.
Cố Diệp Chu một bên lái xe, một bên trả lời: “Không phải.”
“Vậy……” Cô còn muốn nói cái gì, bị một câu của Cố Diệp Chu lấp kín: “Tới rồi em sẽ biết.”
“Làm sao lại thần bí như vậy?” Tại Tại nhỏ giọng nói thầm: “Nên không phải là anh định mang em đi kết hôn?”
Cô tưởng tượng mình bị Cố Diệp Chu đưa đến một nơi xa lạ, vẻ mặt ngơ ngác bước vào, sau đó đột nhiên xuất hiện một đám người thân, bạn bè, cầm váy cưới quấn lấy người cô, sau đó đẩy cô đến đám cưới...?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-618.html.]
Thấy được nơi xe ngừng, Tại Tại bị ngốc luôn.
Suy nghĩ thứ nhất hiện lên trong đầu là: Thật sự đi kết hôn kìa!
Suy nghĩ thứ hai: Nhưng lại khác với trong tưởng tượng của mình.
Suy nghĩ thứ ba: Hôm nay không biết mình trang điểm có xinh đẹp không? Hiện tại nếu về nhà trang điểm lại cho xinh đẹp hơn thì có được không?
Đương nhiên là không thể.
Cố Diệp Chu hoàn toàn không cho Tại Tại có cơ hội lùi bước, lập tức nắm lấy tay nhỏ của cô, một đường đưa cô đi vào Cục Dân Chính.
Bọn họ tới sớm, đến thời điểm này mới đi làm, hai người tình cờ trở thành cặp đôi đăng ký kết hôn đầu tiên trong ngày hôm nay.
Xuất trình các giấy tờ liên quan, điền vào biểu mẫu, thanh toán tiền, chụp ảnh ...
Sau một loạt thủ tục, có thể do quá xúc động, cô cảm thấy đầu óc trống rỗng trong suốt quá trình, cô chỉ biết rằng người ta bảo mình làm gì thì mình làm đó thôi.
Chờ khi đang đứng ở cổng Cục Dân chính với hai cuốn sổ đỏ mới nóng hổi vừa thổi vừa ăn trên tay, cô ngây ngốc hỏi: “Tại sao em lại mang sổ hộ khẩu theo vào hôm nay?
Vừa dứt lời, Tại Tại liền nhíu mày.
“Làm sao vậy?” Chú ý tới biểu tình của cô có gì đó không đúng, Cố Diệp Chu quan tâm hỏi.
Tại Tại: “Sao tự nhiên em lại cảm thấy cái câu kia quen đến thế nhỉ?”
Cẩn thận nhớ lại, đúng là quen thật.
Những lời này rõ ràng chính năm đó vào lúc anh ba cô nói khi anh ấy và Lan Ỷ lóe hôn, đối với cô mà nói, chỉ là chủ ngữ mở đầu không giống nhau mà thôi, còn lại chả khác gì.
Chủ ngữ mở đầu chính là cô.
Mà người bảo cô mang theo sổ hậu khẩu…… cũng là mẹ cô.
Cho nên, thật ra mẹ cô mới chính là Hồng Nương lợi hại nhất sao?
Điều này đã góp phần tạo nên hai cặp vợ chồng mới cưới.
“Mẹ vợ anh minh.”
Môi mỏng Cố Diệp Chu nhẹ cong, bàn tay to nắm lấy tay nhỏ cuả Tại Tại, ôn nhu nói: “Chứng đã nhận, kế tiếp khi nào em định tổ chức hôn lễ? Chọn kiểu váy cưới như thế nào? Hưởng tuần trăng mật thì muốn đi những đâu?……Toàn là những việc tốn thời gian.”
“Đều cho em quyết định sao?”
Tại Tại cảm thấy một mình cô không thể làm nổi những việc phức tạp này.
Cô đã xem qua quá trình kết hôn của anh cả và anh ba, đám cưới đó trông hoành tráng và đẹp đẽ, nhưng thực ra đằng sau đó là cả một công việc chuẩn bị dài và mệt mỏi.
Chỉ nhớ lại có mỗi chuyện đó, Tại Tại liền cảm thấy sợ hãi.
Nửa năm trước, Bạch Hinh thuận lợi sinh hạ một đứa con trai, lấy tên là Ninh Tử Thư, nhũ danh là Thư Thư, sau khi ở cữ được không lâu, hôn lễ của Ninh Hiên và Lan Ỷ đã bị trì hoãn hơn năm cũng được tổ chức thành công trong dịp nghỉ lễ Quốc khánh.
Ngày cùng tháng, cùng ngày, khác năm làm đám cưới của anh cả.
Hơn nữa khung cảnh cũng không khác gì, vẫn sang trọng xinh đẹp như vậy.
Rốt cuộc Ninh Hiên thân là đạo diễn kiêm diễn viên nổi danh, phải nói là vòng bạn hưu của anh là rất lớn, cho nên ngày đó không hề ít khách khứa.