Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 619

Cập nhật lúc: 2024-10-27 09:08:46
Lượt xem: 5

Cả hai đám cưới cô đều tham gia toàn bộ quá trình, vì vậy tất nhiên biết sẽ biết quá trình chuẩn bị của nó rườm rà, mệt mỏi như thế nào

Trọng điểm là…… Rất mệt mỏi. Cho nên cô không hề muốn tổ chức hôn lễ.

Nếu có công phu kia, vẽ thêm hai bức tranh nữa còn tốt hơn nhiều?

Đáng tiếc, chuyện này không phải Tại Tại nói không muốn là không được, mặc dù Cố Diệp Chu nguyện ý tôn trọng ý kiến của cô, nhưng các trưởng bối hai nhà lại không có khả năng tùy ý cho cô lười biếng, cho nên nên việc cần chuẩn bị lên vẫn đến chuẩn bị.

*

Ngày 15 tháng 7 năm 1991.

Đây là ngày Tại Tại chính thức đại học tốt nghiệp, cũng là ngày cô tổ chức hôn lễ.

Dù sao trưởng bối hai nhà đều nói đây là một ngày tốt, cô và Cố Diệp Chu cũng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời, định ra ngày này là ngày tổ chức hôn lễ.

“Thế còn bó hoa, bó hoa đi đâu rồi?” Tống Giảo lo lắng hỏi.

“Vừa rồi hình như là Thu Thu cầm.” Lưu Nhân Nhân nói.

“Đây đây , đây này!” Diệp Mậu Thu vội vàng giơ bó hoa trong tay lên.

“Đầu sa đâu?” Chương Đào hỏi.

“Đầu sa thì chốc nữa khi đúng thời cơ mới đội lên, hay là cứ cài đầu sa lên đầu cô dâu chốc nữa đỡ phải tìm.” Trong phòng hóa trang, Lan Ỷ người duy nhất không mặc đồ phù dâu nói.

Một người khác là Tại Tại.

Thân là nữ chính của ngày hôm nay, cô mặc một chiếc váy cưới dạng ống màu hồng mơ mộng đẹp đẽ, mái tóc dài được búi lên cẩn thận, đội vương miện kim cương trắng tinh, trên mặt trang điểm tinh xảo, cô ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế, chờ đợi ba ba vào đón.

“Mau mau mau, tớ thấy được thân ảnh của chú tới rồi.”

Chương Đào thu lại cái đầu đang thò ra ngoài nhìn gió, quay đầu lại thúc giục đám người Tống Giảo tăng tốc độ.

Tống Giảo vội vàng lấy bó hoa trong tay Diệp Mậu Thu nhét vào trong tay Tại Tại, sau đó nâng cô lên, dùng hai tay nang lấy cô.

“Tại Tại, nhìn tớ.”

Tại Tại giương mắt, mang theo thần sắc khẩn trương, hai tròng mắt trong suốt là ảnh ngược của gương mặt xinh đẹp dịu dàng của Tống Giảo.

“Thở sâu, thật nhẹ nhàng.”

Tại Tại ngoan ngoãn làm theo.

“Sau đó mỉm cười.”

Đôi môi hồng của cô nhếch lên, lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn.

"Ngẩng đầu nhìn thẳng, đứng thẳng lưng, ngẩng cao đầu..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-619.html.]

Tại Tại giống như người máy, một lệnh và một hành động, theo hướng dẫn của Tống Giảo , thể hiện ra dáng vẻ tao nhã xinh đẹp nhất của bản thân.

“Đúng rồi, nhớ kỹ, hôm nay cậu, là cô dâu, là người xinh đẹp nhất và hạnh phúc ở đây!”

Sau khi Tống Giảo nói những lời cuối cùng này, có tiếng gõ cửa phòng thay đồ.

Ninh Viễn Hàng tới đón con gái.

Tại Tại đi ra ngoài, bàn tay nhỏ bé mang đôi găng tay ren trắng nhẹ nhàng ôm lấy cánh tay rắn chắc và đáng tin cậy của cha, dưới sự dẫn dắt của ông, cô từng bước tiến vào điện phủ hôn nhân.

Cánh cửa đóng lại mở ra, cùng với tiếng vỗ tay nhiệt liệt của khán giả, một tấm màn trắng tinh từ trên trời rơi xuống trên đầu cô một cách chính xác và mềm mại, phủ lên cô một tấm màn xinh đẹp.

Trước mắt tầm mắt bị che đậy, Tại Tại ngẩng đầu, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một bóng người cao thẳng đứng trên sân khấu trước mặt.

Là Cố Diệp Chu, anh đang ở cuối thảm đỏ chờ đợi cô.

Mím môi, Tại Tại vô thức siết chặt quần áo của ba ba, trên vải sạch để lại vài dấu tay.

Cảm giác được con gái đang khẩn trương, Ninh Viễn Hàng giơ tay nhẹ nhàng vỗ vào khuỷu tay nhỏ của cô, giọng nói trầm thấp và trang trọng lúc này có vẻ rất dịu dàng, cũng lại có vẻ như có chút nghẹn ngào.

“Không phải sợ, đi theo ba ba thôi nào.”

Không đợi Tại Tại nghiên cứu kỹ thì đã nhận thấy lực nhẹ nhàng mà cha cô đang thúc đẩy cô từng bước về phía trước, vì vậy cô chỉ có thể làm theo.

Cố Diệp Chu đứng ở bên kia thảm đỏ, khóe môi mỉm cười, ánh mắt chờ mong mà về phía người đang chậm rãi đi về phiá bản thân.

Trên thực tế, nếu người dẫn chương trình bên cạnh không tiếp tục ngăn cản anh, thì anh có thể đã háo hức sải bước về phía trước để gặp người vợ yêu dấu của bản thân.

Rốt cuộc, hai người ở cuối thảm đỏ sẽ gặp nhau.

Dưới sự ủy thác trịnh trọng của Ninh Viễn Hàng, họ nắm tay nhau, đắm đuối nhìn nhau và hứa hẹn trọn đời với nhau dưới sự chứng kiến của vô số khách mời.

“Hiện tại, mời cô dâu và chú rể trao nhẫn cho nhau.”

Người tới đưa nhẫn là Bảo Nhi, cũng là một trong những phù dâu của cô, trên gương mặt đáng yêu mang theo nụ cười hồn nhiên xán lạn, đưa hộp vải nhung màu đỏ tới trước mặt Tại Tại và Cố Diệp Chu.

Cố Diệp Chu lấy một chiếc nhẫn ở trong đó lên, chậm rãi đeo lên ngón áp út ở tay trái của Tại Tại, Tại Tại cũng lấy một chiếc nhẫn còn lại lên bắt đầu đeo lên ngón áp út ở tay trái của Cố Diệp Chu.

Nghi thức trao nhẫn hoàn thành, khán giả bùng lên những tràng pháo tay nồng nhiệt, kèm theo đó là tiếng hò reo của một số người xem chung vui.

“Hôn một cái! Hôn một cái!……”

Người chủ trì hôn lễ cũng đi lên, thấy vậy, anh ta nhanh chóng cầm micro và dõng dạc tuyên bố: “Bây giờ chú rể có thể hôn cô dâu của anh rồi”.

Cố Diệp Chu không chút ngượng ngùng nào, cánh tay dài duỗi ra, ôm lấy eo thon của Tại Tại, cúi đầu thâm tình mà hôn môi cô, Tại Tại cũng nhón mũi chân, ngửa đầu phối hợp với nụ hôn này.

"Oh Oh Oh……”

Bạch bạch bạch……

Kèm theo nhiều tiếng la hét và tiếng vỗ tay, những người khác giả chứng kiến hôn lễ của đôi bạn trẻ, đã gửi những lời chúc chân thành tốt đẹp nhất cho cuộc hôn nhân này.

Loading...