Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 676
Cập nhật lúc: 2024-10-29 11:00:15
Lượt xem: 2
Cầm lấy di động, thấy phía trên điện thoại ghi tên người gọi, Ninh Hiên còn có chút ngạc nhiên, anh tiếp nhận cuộc gọi, nói thẳng: “Ồ, từ người bận rộn vậy mà có thể bỏ ra được thời gian gọi điện cho tôi sao?”
“Đừng nháo nữa người anh em, tôi chỉ muốn nói chuyện chính sự.” Người đàn ông họ Từ ở đầu dây bên kia điện thoại, dùng tiếng nói ngọt nhẹ nhất: “Nghe nói cậu có một cô em gái rất dễ thương.”
“Cho nên?” Vừa nghe thấy đối phương dùng cái loại ngữ khí ghê tởm này để nói chuyện, Ninh Hiên nháy mắt đề cao cảnh giác: “Tôi cảnh cáo anh biết, không được có ý đồ xấu nào với em gái tôi, nếu không đừng trách tôi làm việc không nói đến tình cảm anh em.”
“Đừng mà anh Ninh, trước tiên anh cứ nghe em nói cái gì đã.” Vì để đạt được mục đích, Từ Hao bất chấp thể diện gọi Ninh Hiên là anh.
“Đến đến đến, có rắm mau thả.” Ninh Hiên không kiên nhẫn nói.
“Là chuyện này, em đang chuẩn bị quay một chương trình du lịch cùng bé cưng, tên là 《 Nhật ký du lịch cùng bé cưng 》, chuẩn bị mời một ít minh tinh và một vài bạn nhỏ tham gia, em thấy em gái nhà anh rất là đáng yêu, nên muốn mời anh và bé nhà anh tham gia chương trình……”
“Thế nào, anh Ninh, anh và tiểu bảo bối nhà anh có tới không?”
Bằng sự hiểu biết của Ninh Hiên về Từ Hao, hiện tại anh có thể tưởng tượng ra, bộ dáng liên tiếp lấy lòng của tên kia.
Anh dựa lưng về phiá sau, nhấc chân lên bắt chéo, lộ ra một nụ cười phong hoa tuyết nguyệt, môi mỏng khẽ mở, nói ra hai chữ.
“Không tới.”
Dứt lời, anh lập tức để điện thoại cách xa tai nhất có thể.
Quả nhiên, bên trong truyền ra một tiếng kêu không khác gì tiếng heo khi bị giết, mặc dù không bật loa, cũng đủ để cho tất cả mọi người ở đây nghe thấy cái thanh âm chói tai này.
Ninh Viễn Hàng đưa cho cậu con trai nhỏ một ánh mắt dò hỏi.
Ninh Hiên lắc đầu, ý bảo không có việc gì.
Trong lòng anh thầm đến từ một đến ba, chờ bên kia gào xong, lúc này mới một lần nữa tiếp điện thoại: “Không có việc gì? Không có việc gì thì tôi tắt máy nhé.”
“Đừng đừng đừng, anh Ninh , Ninh đạo, Ninh tổng, Hoàng Thượng, xin Bệ Hạ hãy nghe lời khuyên của thần!”
Vì để có thể giữ lại đại lão, Từ Hao đã không cần tiết tháo.
Bị câu kia Hoàng Thượng kia của anh dỗ ngọt đến long tâm đại duyệt, Ninh Hiên quyết định nghe thử xem anh bạn tốt này có ý kiến gì.
“Có việc thì nhanh tấu, không có việc gì thì tắt.”
Từ Hao đang nghe điện thoại, trợn mắt đã biết sắp tới màn kịch này, nhưng khi bắt đầu diễn lại, giọng nói của anh ta vẫn quyến rũ như thái giám bên cạnh hoàng đế.
“Hoàng Thượng cũng biết rồi đó, hiện giờ trên mạng chuyện về cô công chúa nhỏ nhà ngày đang xôn xao dư luận trong những ngày này, tuy nói những vị đại thần bên dưới ngài đang nhanh chóng và kịp thời xử lý thỏa đáng, nhưng tóm lại vẫn có chút ảnh hưởng, nên về sau a, khẳng định còn có càng nhiều paparazzi muốn tiền không muốn mạng tre già măng mọc nối tiếp nhau tới lén chụp ảnh của công chúa nhỏ, có khi còn tạo ra bao nhiêu tin giả lời thật để thu hút dư luận.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-676.html.]
Câu này đúng, sự tồn tại của Tiểu Tại Tại đã bị vạch trần, chắc chắn sẽ có người liều mình chụp ảnh của bé để gây chú ý và kiếm tiền, thậm chí còn đào ra bí mật trên người bé.
Dù đứa bé hai tuổi cũng không có tư liệu gì để đào bới.
Nhưng là người khác không biết, Ninh Hiên lại rất rõ ràng, trước khi ba ba xử lý kĩ càng về chuyện của em gái, lai lịch của em gái không được phép điều tra.
Một khi chân tướng bị phơi bày ra ánh sáng, hậu quả đó Ninh Hiên không dám tưởng tượng.
Cho nên khi vừa nghe bạn tốt nói như vậy, sắc mặt của anh dường như trong nháy mắt liền âm trầm xuống, ngay cả âm thanh cũng bắt đầu bỏ đi phần cà lơ cà phất hàng ngày thay vào là sự nghiêm túc và trở nên uy lực: “Cậu có biện pháp nào tốt để ngăn lại những nhóm người đó?”
“Ngăn thì khẳng định là không ngăn được.”
Thanh âm của Từ Hao khôi phục lại sự đứng đắn: “Nhưng là tục ngữ nói đúng, đổ không bằng sơ (*), nếu để đại chúng bắt đầu muốn đi tìm tòi chân tướng của sự việc, như vậy thì cậu dứt khoát đem ‘ chân tướng ’ đặt ở trước mắt bọn họ, để bọn họ bớt đi hứng thú hóng chuyện?”
(*) đổ không bằng sơ ( 堵不如疏) : Ý nghĩa ban đầu là ngăn chặn không tốt bằng việc nạo vét hợp lý trong quá trình kiểm soát lũ lụt, và sau này được mở rộng sang các sự việc, đặc biệt là những thứ mới nổi mà ở giai đoạn này, tác động của chúng khó xác định là đi đúng hướng, để tránh sự phục hồi mạnh gây ra bằng cách đàn áp bạo lực .
Khi đó, họ không được quyết định xem họ muốn tiết lộ bao nhiêu sự thật và họ muốn tiết lộ sự thật nào.
Những lời này Từ Hao không nói, nhưng anh biết Ninh Hiên có thể hiểu được ý ngầm của anh.
Xác thật, Ninh Hiên lập tức hiểu được ý sâu từ câu nói của bạn tốt.
Nói thật, nếu không phải anh tin tưởng năng lực phong tỏa tin tức của anh cả nhà mình lớn như thế nào, thì đã cho rằng tên này đã biết chuyện em gái xuất hiện từ một lỗ hổng.
Cho nên anh không thể không bội phục sự nhạy bén của bạn tốt, vậy mà có thể chỉ bằng trực giác, đã đoán ra được điều mà anh để ý nhất, hơn nữa lợi dụng việc này để thuyết phục anh.
Ninh Hiên bên này trầm mặc, Từ Hao bên kia điện thoại vẫn không quên khuyên bảo anh.
“Hơn nữa cậu thử tưởng tượng, vứt bỏ hết thảy mọi yếu tố bên ngoài lần này thật ra cũng coi như là một cuộc du lịch không tồi, chương trình này, trong suốt quá trình quay không có thời gian về nhà thăm người thân, càng miễn bàn đến chuyện chơi với trẻ, tôi thấy cậu cũng rất thích em gái cậu, nhưng ngày thường cũng khẳng định có rất ít thời gian ở chung với bé đúng không? Mượn cơ hội này, vừa lúc cậu và bé có thể ở chung mọi lúc mọi nơi, vừa không mất chi phí đi du lịch, còn có thể nhận được thù lao phong phú, đã thế có thể tuyên truyền bộ phim mới của cậu nổi hơn mà không mất một xu, anh em à, nếu không phải quan hệ giữa hai ta thân thiết, thì chuyện tốt như vậy sao tôi có để truyền đến tay cậu được?”
“Này, đừng nói đến dễ nghe như vậy, không phải cậu chỉ muốn cọ nhiệt độ của tôi thôi sao, thuận tiện lợi dụng danh khí của tôi giúp chương trình của cậu thêm danh tiếng à?”
Ninh Hiên không lưu tình chút nào mà chọc thủng tiểu tâm tư của anh bạn tốt, sau đó trong lúc người này mải cười ngượng ngùng thì lại nói: “Chuyện này một mình tôi không làm chủ được, còn phải hỏi em gái và ba ba tôi xử lý và quyết định, trước cậu cứ từ từ đi, hỏi xong thì tôi sẽ cho cậu một đáp án chính xác.”
“Được rồi, vậy cậu nhanh hỏi đi nhá, không quấy rầy nữa!”
Biết chỉ cần Ninh Hiên buông lỏng, chuyện này đã được hơn phân nửa, Từ Hao vui vẻ phấn chấn mà tắt điện thoại, quay đầu phân phó đoàn đội nắm chặt thời gian, bàn bạc lựa chọn những vị khách quý khác.
Một đầu khác, khi cuộc gọi kết thúc, Ninh Hiên đối diện với ánh mắt của cà nhà, chỉ vào điện thoại.
“Mọi người đều nghe được, có ý kiến gì sao?”
Vừa rồi khi trò chuyện được một nửa, Ninh Hiên đã bật loa lên, cho tất cả mọi người có mặt trên bàn cơm Ninh gia đều biết chuyện Tiểu Tại Tại và Ninh Hiên được mời đi tham gia chương trình.