Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 677
Cập nhật lúc: 2024-10-29 11:00:37
Lượt xem: 8
Nói thật, phản ứng đầu tiên của bọn họ là cự tuyệt.
Ai cũng không muốn để tiểu bảo bối của nhà mình lộ mặt ra cho người ta ngắm, Tiểu Tại Tại đáng yêu như vậy, nếu có người có âm mưu tới trộm thì biết làm sao giờ?
Được rồi, chị là nói đùa mà thôi.
Nhưng Ninh Viễn Hàng và Ninh Hàn ngay từ đầu đúng là không tán đồng, nhưng sau khi nghe những lời Từ Hao thuyết phục Ninh Hiên, bọn họ đều lâm vào trầm tư.
Một lát sau, Ninh Viễn Hàng cúi đầu nhìn cô con gái đang điên cuồng uống sữa: “Tại Tại.”
“Dạ?” Tiểu Tại Tại ngậm bình sữa, ngốc manh ngẩng đầu xem ba ba.
Khuôn mặt nhỏ đáng yêu của bé dường như đang thắc mắc, ba ba gọi bé làm gì.
“Là chuyện này, anh ba con muốn mang con ra ngoài chơi, đồng hành còn có rất nhiều bạn nhỏ khác và phụ huynh của bạn nhỏ đó, sau đó trên đường đi chơi sẽ còn chơi thêm một vài trò chơi nhỏ khác, bên cạnh sẽ có nhiều chú dì và các bạn nhỏ nhìn các con chơi khi được phát lên trên TV, và sẽ còn rất nhiều người xem, Tại Tại muốn đi không?”
Ninh Viễn Hàng tận lực dùng những từ ngữ đơn giản, để giải thích cho bé nghe hiểu về chuyện này.
Tiểu Tại Tại nghiêng đầu, miệng nhỏ rốt cuộc đã buông thay cho bình sữa của bé, hai mắt sáng lấp lánh nói: “Đi ra ngoài chơi?”
Rất tốt, quả nhiên là trẻ con, trọng điểm của sự chú ý chỉ đặt vào việc mà bé thích.
“Là đi ra ngoài chơi, nhưng chỉ có con và anh ba con, có thể chứ?”
Ninh Hàn ở bên cạnh nhấn mạnh trọng điểm là ra bên ngoài chơi chỉ có hai người là bé và anh ba của bé mà thôi, ngụ ý là ám chỉ em gái, chỉ có anh ba mà thôi, nên khó mà có thể chăm sóc được cho bé.
Rốt cuộc Ninh Hiên không hề có độ tin cậy là chuyện sáng như ban ngày, ai ai cũng biết.
Đáng tiếc, Tiểu Tại Tại không nghe ra hàm nghĩa của câu này, hơn nữa bé cũng không nhìn mặt của anh cả.
Nhưng khi nghe chỉ có mình và anh ba ra ngoài, Tiểu Tại Tại liền theo bản năng nắm chặt lấy ống tay áo của ba ba, nãi thanh nãi khí hỏi: “Ba ba, không đi?”
“Ừm, ba ba không đi.” Ninh Viễn Hàng gật đầu.
“Anh cả”
“Anh cả cũng không đi.” Ninh Hàn vội vàng nói.
“Anh hai?”
“Anh không đi được.” Ninh Hàng thực sự cầu thị nói.
Không chỉ mỗi việc người ta không mời anh, mặc dù mời, lấy tình trạng thân thể của anh, cũng không có biện pháp đưa theo Tiểu Tại Tại đi quay chương trình.
“Chị ơi?”
“Không được rồi, hai ngày nữa chị sẽ có một chuyến đi công tác ra nước ngoài.” Bạch Hinh sờ đầu nhỏ Tiểu Tại Tại, có chút tiếc nuối.
“Chỉ có Tại Tại và anh ba thôi sao?” Tiểu Tại Tại nhìn xung quanh cả nhà.
Mọi người đồng thời gật đầu.
Thấy thế, bé rối rắm mà nhăn mày nhỏ lại, xem biểu tình kia, rõ ràng là muốn đi chơi lắm, nhưng lại không hề muốn đi cùng với anh ba.
Cho đến khi Ninh Hiên nhìn đến khó chịu, đáy lòng đột nhiên dâng lên một cảm xúc thắng bại không thể giải thích .
Anh dứt khoát ngồi xổm trước mặt em gái, nhéo cái má như cục bột nếp của bé, giọng nói tràn ngập dụ hoặc: “Tại Tại nếu đi chơi cùng với anh ba, sẽ có rất nhiều những bạn nhỏ cùng tuổi với em đi chơi cùng với chúng ta đó.”
Biểu tình của Tiểu Tại Tại đã d.a.o động một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-677.html.]
Ninh Hiên không ngừng cố gắng: “Hơn nữa bên ngoài chơi rất vui đó nha, em lớn như vậy, còn chưa được ra cửa lần nào đúng không? Lần này chúng ta sẽ đi thật nhiều thật nhiều những nơi có phong cảnh đẹp, lại còn có có thể ăn được rất nhiều đặc sản của từng địa phương khác nhau, đều là những món mà Tại Tại chưa từng được ăn.”
“Ăn ngon!” Tại Tại tiểu tham ăn vừa nghe có ăn ngon, lập tức bị đả động, bé vung tay hô to: “Đi ra ngoài chơi!”
“Đúng vậy, chúng ta đi ra ngoài chơi!”
Gian kế đã đạt được Ninh Hiên duỗi tay vỗ vào bàn tay tay búp măng nhỏ của em gái, vỗ tay cùng với bé.
Nhỏ nhất đã chinh phục được rồi, chỉ còn lại mấy người lớn khác.
Ngoài dự đoán chính là, Ninh Hàng là người đồng ý thứ hai.
“Đi thôi, nếu đưa Tại Tại đi phải biết chăm sóc đó.”
“Anh hai……” Ninh Hiên cảm động mà nhìn anh hai, anh không ngờ được, người tín nhiệm anh nhất trong nhà vậy mà lại là người anh hai luôn quản giáo anh nghiêm túc nhất.
“Lão nhị?” Ninh Hàn kinh ngạc mà nhìn về phía Ninh Hàng.
Không rõ vì sao anh lại đồng ý.
Ninh Hàng không nhìn lại ánh mắt của anh cả, mà rũ mắt xuống, nhìn chăm chú vào hai chân của bản thân, đạm thanh nói: “Ngày hôm qua em đến bệnh viện, chuẩn bị trị liệu chân.”
Ngoại trừ Ninh Hiên và Tiểu Tại Tại thì cả nhà: “!!!”
“Con…… Con đã nghĩ thông suốt?” Nghe thấy tin mừng này, người vui mừng nhất nhà không ai khác chính là Ninh Viễn Hàng.
Chân của cậu con trai thứ hai, dường như đang thành một khối tâm bệnh trong lòng ông, mỗi lần về nhà nhìn thấy anh, ông đều tận lực khuyên nhủ, nhưng vẫn luôn không có tác dụng, không nhờ rằng lúc này con trai lại bỏ được, đột nhiên liễu ám hoa minh (*), thằng bé đã thông suốt quyết định đi bệnh viện chữa trị chân.
(*) Điển cố " Liễu Ám Hoa Minh" ( 柳暗明 ): Trong tiếng Trung, thành ngữ “liễu ám hoa minh” là chỉ mắt nhìn thấy tình huống không còn đường tiến nữa, thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hy vọng.
Giống như ba ba, Ninh Hàn và Bạch Hinh khi nghe thấy tin tức này cũng vì vậy mà vui vẻ thay cho Ninh Hàng.
Sau đó, Ninh Hàn không nhịn được hỏi: “Sao đột nhiên em lại nghĩ thông suốt?”
Ninh Hàng không nói chuyện, là Ninh Hiên giúp đỡ trả lời.
“Đây, đại công thần ở đây này.” Anh dùng cằm chỉ vào Tiểu Tại Tại, ý bảo mọi người xem .
Nếu không phải tiểu gia hỏa khi nhìn thấy vết thương ở chân Ninh Hàng thì khóc vô cùng đáng thương, anh cũng vì dỗ dành em gái mà đồng ý đi trị chân.
Biết được nguyên nhân, Ninh Viễn Hàng dở khóc dở cười nhưng đồng thời cũng không khỏi may mắn, và tự hào vì cô con gái nhỏ.
“Tại Tại giỏi quá!”
Tiểu Tại Tại không hiểu vì sao đột nhiên được khen, mê mang mà ngẩng đầu, không biết ba ba vì sao lại khen bé.
Nhưng được khen luôn khiến bé vui vẻ, cho nên bé vẫn là ngây ngốc mà cười rộ lên, còn tự vỗ tay cho bản thân: “Tại Tại thật là giỏi!”
“Ha ha ha……”
Cả nhà nhìn bộ dáng tiểu gia hỏa đáng yêu ngây thơ đều nhịn không được cười lên.
Vui vẻ qua đi, Ninh gia cũng có thể hiểu vì sao Ninh Hàng lại đồng ý để Tiểu Tại Tại đi ra ngoài quay chương trình cùng với Ninh Hiên.
Bởi vì nếu anh muốn trị liệu vết thương ở chân, thế tất yêu cầu phẫu thuật, mà đây lại không phải là một cuộc phẫu nhỏ, đến lúc đó khẳng định anh sẽ là bộ dáng suy yếu chật vật, nếu để Tiểu Tại Tại thấy, không chừng đau lòng khóc khàn cả giọng, còn khả năng sẽ bị dọa.
Cho nên vì suy nghĩ cho bé con, Ninh Hàng liền dứt khoát tách người ra.
Vừa lúc chương trình này chính là một cơ hội tốt, có thể có một lý do danh chính ngôn thuận tách Tiểu Tại Tại rời khỏi nhà một đoạn thời gian.
Chờ khi bé trở lại, Ninh Hàng trên cơ bản đã giải phẫu xong, tiến vào thời kỳ dưỡng bệnh, đến lúc đó trạng thái cũng tốt hơn trong lúc phẫu thuật nhiều, ít nhất sẽ không dọa bé.