Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 68

Cập nhật lúc: 2024-09-06 09:56:13
Lượt xem: 64

Trong nhà hình như có khách tới.

Giữa việc mang theo em gái đi rửa sạch sạch sẽ và vào nhìn xem khách tới là ai, Ninh Hàn không do dự chút nào, trực tiếp ôm Tiểu Tại Tại vào phòng bé, sau đó đi lấy cho bé một chậu nước trong tiến vào giúp bé lau sạch chân tay, lại lấy một bộ quần áo sạch sẽ khác giúp bé thay quần áo.

Tiểu Tại Tại tính theo cả tuổi mụ thì đã được năm tuổi nên đã có thể miễn cưỡng tự mặc quần áo.

Chỉ có điều tốc độ hơi chậm.

Bé mân mê một hồi lâu, lúc này mới mặc một thân quần áo xiêu xiêu vẹo vẹo đi ra.

Ninh Hàn tự nhiên mà ngồi xuống, sửa sang lại vạt áo và cổ tay áo cho em gái, đem những nếp uốn đều vuốt cho thẳng.

Thời điểm bọn họ đang thay quần áo , khách đang ở nhà chính vừa lúc cũng xong xuôi, tính toán rời đi, Tô Hân Nghiên cùng bà Ninh tự mình ra cửa đưa bọn họ.

“Đồng chí cảnh sát, cảm ơn các cậu.” Bà Ninh bắt lấy tay của một vị cảnh sát trong đó, trên mặt tươi cười không ngừng, nói cảm ơn.

“Không cần cảm ơn đâu ạ, đây đều là trách nhiệm của chúng tôi.” Bên cạnh một vị cảnh sát có tuổi cũng nghiêm nghị trả lời lại câu cảm ơn của hai mẹ chồng nàng dâu, nghiêm nghị nói: “Chúng ta phải đến nhà tiếp theo, sẽ không nhiều ở lại.”

“Được rồi, hai vị đồng chí đi thong thả.”

Tô Hân Nghiên khách khí tiễn khách.

Chờ thấy hai vị đồng chí cảnh sát đi xa hẳn, bà Ninh mới vỗ đùi, rạo rực nói: “Không nghĩ tới a, bé con nhà ta còn có thể từ họa được phúc, được đồng chí cảnh sát tự mình tới cửa tới khen thưởng và tặng tiền.”

“Mẹ, đó gọi là tiền thưởng truy nã.” Tô Hân Nghiên sửa lại.

Hơn nữa này phần tiền thưởng truy nã trừ bỏ nữ nhi cùng Cố gia kia tiểu tử ở ngoài, hẳn là còn có nàng một phần công lao, nhưng Tô Hân Nghiên tuyệt đối sẽ không ra bên ngoài nói.

Kỳ thật lần này xem như một phần thu hoạch ngoài ý muốn, nhưng nghĩ lại cũng không tính bất ngờ lắm.

Những bọn buôn người đó, chuyện xấu làm rất nhiều, trên người tổng cộng lưu lại nhiều án, tự nhiên có bộ phận người sẽ treo thưởng trên lưng cảnh sát.

Lần này, cảnh sát đã có thể triệt phá thành công nhóm tội phạm buôn người quy mô lớn này, theo phân tích cuối cùng, đó là nhờ những manh mối ban đầu được cung cấp bởi Tiểu Tại Tại và hài từ Cố gia.

Cho nên sau khi sự tình chấm dứt, luận công và thưởng, hai người cũng được đồn cảnh sát cố ý phái người tới đưa tiền thưởng truy nã.

Ban đầu, họ muốn gửi cờ hiệu, sau đó liên hệ với lãnh đạo thôn, xã tổ chức họp mặt khen thưởng nhưng Tô Hân Nghiên và ông cụ Cố đều từ chối.

Bọn họ chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường, không muốn nổi bật.

Quá nổi tiếng, sẽ đưa tới rất nhiều phiền toái.

Suy xét đến đặc thù thân phận của Cố gia, lãnh đạo phía trên cũng lý giải lựa chọn của bọn họ, bất quá vẫn là cố ý báo cho thôn trường và thư kí Trần gia thôn, yêu cầu họ chiếu cố hai ông cháu Cố gia hơn một chút.

Đây cũng có thể coi là một biểu hiện của thái độ đất nước không bao giờ đối xử tệ bạc với những người có công.

“Mẹ, tiền thưởng truy nã là gì vậy?” Tiểu Tại Tại ở trong phòng nghe lén, tò mò mà chạy ra hỏi.

“Tiền thưởng truy nã chính là chú cảnh sát khen thưởng cho Tiểu Tại Tại của chúng ta bằng tiền.” Tô Hân Nghiên ngồi xuống, cười nhéo nhẹ cái mũi nhỏ của con gái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-68.html.]

“Oa! Có bao nhiêu, có đủ Tại Tại mua đường đường sao?” Tiểu Tại Tại kinh hỉ mà trợn to mắt.

Đừng nhìn bé còn nhỏ, bé có thể biết tiền thưởng rất tốt, có thể mua bất cứ thứ gì mà Tiểu Tại Tại thích.

Bà Ninh ngồi cạnh nghe cháu gái nói xong xong, cười nói: “Đủ, đương nhiên đủ, còn có thể mua cho bé con nhà ta một phòng chất đầy đường nữa.”

Vừa rồi và vừa nhìn, cảnh sát đưa tiền thưởng ước chừng có 300 đồng!

Nếu đặt ở trấn trên, chính là mười tháng tiền lương của một công nhân cao cấp!

Đối với một gia đình nông thôn mà nói, xác thật là một số tiền khổng lồ.

“Nhiều như vậy a!” Tiểu Tại Tại đều sợ ngây người, bé không biết cụ thể số tiền, nhưng bé có thể biết được một phòng đường đường có bao nhiêu, đó chính là rất nhiều rất nhiều, có thể ăn cả đời!

“Chính là…… Chính là……” Sau khi vui vẻ tiếp đó lại là một phiền não nhỏ ngọt ngào: “Nhiều đường như vậy, Tại Tại ăn không hết thì làm sao bây giờ?”

“Em có cho anh cả ăn cùng không?” Ninh Hàn đi ra, ngồi xổm bên cạnh em gái, giả vờ sinh khí hỏi.

“Cho, cho, cho anh cả, anh hai, anh ba, bà nội, đều ăn.” Tiểu Tại Tại đếm từng người từng ngón tay một.

Tô Hân Nghiên càng nghe càng thấy không thích hợp, nhịn không được hỏi: “mẹ và ba ba con đâu rồi?”

Tại sao lại thừa ra hai vợ chồng họ lẻ loi cô đơn vậy?

Chán cô con gái nhỏ này.

“Ba ba và mẹ không phải đều không thích ngọt sao?” Tiểu Tại Tại trợn tròn một đôi mắt to, vẻ mặt ngươi như thế nào có thể vô cớ gây rối như vậy mà nhìn mẹ.

Tô Hân Nghiên: “……”

Tay ngứa, muốn đánh cho một trận.

Đau chính là mình cùng chồng tự đào hố cho chính mình?

Cô thở dài, ngồi xổm xuống, đôi tay đè bả vai con gái, nhìn thẳng vào hai mắt con gái: “Tại Tại, mẹ hôm nay dạy cho con một đạo lý.”

“Dạ.” Tiểu Tại Tại ngoan ngoãn bày ra một bộ dáng nghiêm túc nghe giảng .

“Ba ba và mẹ không thích ăn đường là một chuyện, còn chuyện mà con có thật nhiều đường, đều cho tất cả mọi người, nhưng lại không cho ba ba và mẹ, này lại là một chuyện khác, như vậy là không tốt, con biết không? Ba ba và mẹ sẽ cảm thấy Tiểu Tại Tại bất công, cũng sẽ cảm thấy thương tâm.”

Nói, cô còn bày ra một bộ dáng ủy khuất.

Thế mà lạ thay lại giống lúc Tại Tại làm nũng.

Tiểu Tại Tại nghe thấy thì ngây thơ mờ mịt, ngoan ngoãn gật đầu nhỏ, nói: “Tại Tại đã hiểu, không cho đường , ba ba và mẹ sẽ ghen.”

Tô Hân Nghiên: “……”

Cũng không cần phải trắng trợn mà chọc thủng tâm tư nhỏ của cô như vậy chứ.

Loading...