Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 796
Cập nhật lúc: 2024-10-23 22:29:49
Lượt xem: 18
Anh sẽ không nói những câu này. Thấy cô lo lắng nên anh phải che giấu nó.
Diệp Mạn Tinh ngạc nhiên, cô trợn trừng mắt, tò mò vô cùng, ai biết đáp án cuối cùng lại như thế.
Cô thở phào nhẹ nhõm.
Loại năng lực này sẽ không làm bại lộ thân phận của cô, cô thật sự tức mà, còn giãy nãy lên với nam chính một trận.
DTV
Diệp Mạn Tỉnh lại hỏi: “Vậy tiểu đội dị năng là?"
Tống Văn Cảnh giải thích sơ về điều đặc biệt của những người này, còn nói thêm: “Sở dĩ anh không kể chuyện anh cả với em là vì rất có thể người mà anh cả Tống Thanh Nguyên gặp chính là người như thế."
“Anh sợ em gặp nguy hiểm nên không muốn em dính dáng tới."
Diệp Mạn Tinh nghe vậy thì ngạc nhiên: “À?”
Trong lòng Diệp Mạn Tỉnh thấy hơi rung động, cô bỗng dấy lên một cảm giác nguy hiểm, nếu như cô không tìm được hoa đồng hành, nếu như người phía sau giỏi như thế, thì cô gặp nguy hiểm rồi.
Bản thân hoa đào tinh không có bao nhiêu lực tấn công, cần phải có hoa đồng hành mới được.
Vậy bây giờ hoa đồng hành của cô ở đâu?
“Vậy điều tra tin tức của anh cả sao rồi?"
Tống Văn Cảnh lắc đầu: “Tụi anh đã điều tra nhiều nơi xem có hay không. Tụi anh là quân nhân, phải kỷ luật nghiêm minh, những chuyện này không phải là thứ mà tụi anh muốn thế nào thì làm thế đó.” Có điều nam chính đã nhắc đến một tin tức then chốt, đó chính là mấy giáo viên của Đào Gia đều chuyển nhà, nhưng đa phần đều đã biến mất ở Thụy Lệ.
Vì vậy, Thụy Lệ đã trở thành một nơi then chốt.
Có điều chuyện này quá nguy hiểm, Tống Văn Cảnh kiên trì nói: “Vợ à, mấy cái này cái nào cũng rất nguy hiểm, em đừng tham gia vào, em muốn đào chi thì anh sẽ tìm giúp em." Khi thấy cô thả lỏng, anh mới ôm vợ vào lòng lân nữa, rồi bắt đầu một cuộc thân mật mới.
Anh còn cố tình đứng lên tắt đèn, anh có thể nhìn trong đêm, thấy hết từng nét mặt của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-796.html.]
Khi thấy cô động tình, anh cúi đâu cắn lên vành tai cô: “Vợ à, em không kể thì anh cũng biết bí mật của em là gì.”
Diệp Mạn Tình lập tức căng như dây đàn không dám làm gì tiếp, cô nghe mình hỏi: “Là gì?”
Người nọ cũng không dừng lại mà khẽ cười: “Chính là mỗi lân lúc thân mật, lời nói của em có thể thay đổi bầu không khí, làm cơ thể anh tốt lên, tất cả đều khiến anh vui sướng."
“Anh còn biết, em giỏi trồng hoa quả hơn người khác, hoa quả của em không giống người ta, những thứ này không là gì với anh cả, em có thể bảo vệ em thật tốt.” Nghe đến đây, Diệp Mạn Tinh mới hoàn toàn yên tâm.
Nam chính nói những việc này thật sự là ai cũng có thể biết.
Tống Văn Cảnh phát hiện cô thả lỏng mới thở phào nhẹ nhõm. Những gì anh nói phía sau là do cố ý, nếu không cô sẽ mãi không thể yên tâm.
Còn về việc vẫn còn bí mật, đúng là anh không để ý.
Lúc hai người ở bên nhau, chỉ cần một người gánh vác gánh nặng đi trước là được, anh nguyện gánh hết mọi lo lắng và nặng nhọc của cô, cô vui vẻ là tốt rồi. Anh cắn lên nơi mẫn cảm của cô, thấp giọng nói: “Hiện giờ có thể thân mật ân ái với em chưa?"
Thấy vợ nhìn mình, anh lại không nhẹ không nặng mà trừng phạt cô: “Em cho rằng anh không ghen chuyện bạn học Đào hôm nay sao?"
“Đúng là không có lương tâm."
Cả người Diệp Mạn Tinh mềm nhũn như nước, giọng nói cũng mê người: “Anh ba, phản xạ này của anh lâu quá đi.”
Giọng nói của cô như mang theo móc câu, chỉ một chút thôi cũng đẻ khiến m.á.u toàn thân anh dâng lên.
Lần này anh không quan tâm vợ nói gì nữa, chỉ nhỏ giọng nói: “Vợ à, tối nay em làm anh sợ quá đấy, anh cũng sẽ không quan tâm đến em."
“Anh sẽ không quan tâm đến em” nghĩa là cả đêm không ngủ, cô không biết mình đã ngủ thiếp đi từ lúc nào. Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô nhìn thấy nam chính nằm nghiêng trên giường nhìn cô.
"Anh ba? Anh không ngủ sao?"
Người đàn ông ừm một tiếng, Diệp Mạn Tinh không nói nên lời.
Sau một đêm, cô mệt mỏi đến không còn chút sức lực nào, ai biết được rằng hôm sau khi cô đứng dậy muốn đi vệ sinh, chân cô mềm nhũn trực tiếp khuỵu xuống, được người đàn ông ôm lấy.