Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 811
Cập nhật lúc: 2024-10-23 22:30:13
Lượt xem: 17
Chỉ cần xinh đẹp là có thể có một cuộc sống thật tốt, hạnh cực kỳ không cam lòng.
Chàng trai kia lại hỏi:
“Bên phó sư đoàn trưởng Vương thì sao, có đồng ý không? Người ta chỉ có một yêu cầu dành cho cô, đó là phải chăm sóc cho hai đứa nhỏ thật tốt."
Trần Kiều Kiều vẫn còn hơi nghẹn lòng, cô ta còn có chút khó chịu nhè nhẹ:
“Tuổi tác của ông ta quá lớn.”
Gần như có thể làm cha cô ta rồi. Chàng trai kia cười nhạo một tiếng:
“Đúng là ông ta hơi lớn tuổi, nhưng lớn tuổi một chút cũng có sao đâu chứ, người như cô muốn chắc không phải người. Người ta có địa vị cao, tính cách cũng không tồi, lựa chọn cô chỉ vì nghe nói cô có thể chăm sóc con cái thôi."
“Anh.”
Trần Kiều Kiều tức giận đến nỗi muốn phun ra một búng máu, thậm chí nước mắt cũng không ngừng lăn xuống. Chàng trai kia nhún vai:
“Tôi chỉ làm theo những gì mà cô muốn, nếu cô muốn ở lại thủ đô hay là vẫn đi học ở gần Hoa Thanh thì người của nhà họ Đào sẽ đến hỗ trợ.”
“Nhưng nếu cô muốn có được một chỗ đứng ở thủ đô thì không phải dễ dàng. Cô sẽ không hòa nhập được vào giới quý tộc, chẳng hạn như thanh mai trúc mã của cô đó, bọn họ sống trong tứ hợp viện ở khu phố nhỏ, nếu không có ai hỗ trợ thì tự cô có thể mua được sao?”
Trần Kiều Kiều gần như khóc lên:
“Anh có thể giúp tôi không?"
Chàng trai kia châm một điếu thuốc và nhìn lướt cô ta từ trên xuống dưới, gần như đ.â.m nát trái tim cô ta.
DTV
“Tôi đã nể mặt mũi của Đào Gia mà sắp xếp cho cô một công việc giáo viên rồi.”
Dừng một chút, anh ta nói tiếp:
“Còn về việc lo liệu nhà ở thì tôi đây không phải người thủ đô, sắp xếp mấy chuyện này cho cô cũng rất tốn thời gian, vì sao tôi đây phải đồng ý bỏ công sức vì cô chứ?”
“Còn về việc trở thành người phụ nữ của tôi thì... Tôi không thích người như cô đâu.”
Trần Kiều Kiều tức giận, thật ra cô ta muốn hỏi lại một câu, anh thích kiểu người như thế nào?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-811.html.]
Nhưng lại thấy đôi mắt chàng trai đều nhìn về phía anh ba Tống, anh ta không có khả năng sẽ ngắm anh ba Tống, vậy thì là Diệp Mạn Tinh ư? Cô ta càng tức giận hơn.
Cô ta cũng không quan tâm đến việc trở thành người phụ nữ của anh ta, cô ta chỉ không cam lòng mà thôi.
Bên tai lúc này lại vang lên giọng nói của chàng trai kia:
“Cứ suy nghĩ thật kỹ đi, cô muốn lựa chọn cuộc sống như thế nào, còn việc có nên chọn con đường tốt hơn hay không thì tùy bản thân cô."
“Nếu muốn tôi hỗ trợ thì không bằng cô hãy tự ngẫm lại, xem cô có lợi thế nào mà tôi không biết.”
Thật sự cực kỳ vô tình. Trần Kiều Kiều đã chán ngán cuộc sống không ổn định như thế này, không biết phải nghĩ thế nào, nhất là khi nghĩ đến việc người này còn có địa vị cao hơn cả anh ba Tống, cô bỗng nhiên cảm thấy gả cho ông ta cũng không phải không thể.
Cô cắn răng một cái:
“Được, tôi đồng ý với anh, nhưng tôi muốn đưa mấy đứa con tới thủ đô học.”
Chàng trai kia nhún vai:
“Tùy cô thôi? Cái này là tự cô nói.”
Thấy chiếc xe địa hình đỗ phía đối diện đã sắp lăn bánh rồi, chàng trai kia bỗng nhiên cũng khởi động xe đi theo, không biết có phải anh ta nảy sinh ảo giác hay không, mà chỉ vừa nhìn thoáng qua lại phát hiện dường như người phụ nữ đó lại trở nên xinh đẹp hơn.
Trong tứ hợp viện ở khu Hoa Thanh, em gái Tống Hoan Hoan đang khóc lóc run rẩy hai vai, mấy người bọn họ đến xem, thậm chí từ xa đã nhìn thấy sấm sét rất lớn.
Hoan Hoan khóc nức nở hỏi:
“Sấm sét lớn như vậy, mọi người nói xem mẹ có c.h.ế.t không?"
Tiếng sấm lân này khiến mấy đứa nhỏ bị dọa sợ, ai nấy đều lo lắng, chỉ có Đoàn Đoàn vẫn còn bình tĩnh:
“Yên tâm, mẹ sẽ không chết."
Nhưng bản thân cậu bé cũng không chắc chắn lắm. Vì vậy, khi Tống Văn Cảnh và Diệp Mạn Tinh trở về, điều nghênh đón bọn họ chính là mấy đứa nhỏ khóc nhè.
Cô vừa đến cửa, chân đã bị mấy đứa nhỏ ôm lấy. Bối Bối trực tiếp ôm chân mẹ khóc:
“Mẹ, con không muốn mẹ chết.”