Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 815
Cập nhật lúc: 2024-10-23 22:30:19
Lượt xem: 12
“Các cô không thể nói linh tinh như vậy được, hầu hết mọi người đều có nghề tay trái như là kinh doanh, làm vợ quân nhân không dễ dàng gì, chúng ta nên quan tâm đến cô ấy một chút.”
Nghe vậy, các chị vợ mới ngạc nhiên nhận ra thân phận của đối phương không đơn giản, may mắn là bọn họ không nói gì.
Mấy chị vợ lau mồ hôi trên trán, thấp giọng hỏi:
“Tinh Tinh, bây giờ kinh doanh nhỏ có lãi như vậy sao? Lúc đâu tôi cũng rất ngạc nhiên, các con của cô ta đều đã lớn cả rồi, đứa út cũng đã sáu bảy tuổi, có cần nhiều bảo mẫu như vậy không?”
Diệp Mạn Tinh tò mò hỏi:
“Cô ta có mấy đứa con?"
Chị vợ nói:
“Năm."
Diệp Mạn Tinh: "?"
Có nhiều con như vậy thì hai bảo mẫu có là gì đâu cơ chứ? Chắc là những chị vợ này ghen ăn tức ở nên mới vậy.
Quả nhiên, cô nghe thấy một chị vợ khác lẩm bẩm:
“Cô nói xem, cô ta dẫn theo ba đứa con, sao có thể gả vào nhà tốt như vậy nhỉ? Tôi nghe nói phía nhà trai cũng khá tốt."
“Chuyện này có gì là lạ đâu? Tuổi tác chênh lệch gần hai mươi tuổi..."
Diệp Mạn Tinh càng nghe càng thấy sai, cô nhanh chóng nói sang chuyện khác để kết thúc chủ đề này, không ngờ lại có người đột nhiên đến gọi:
“Aiza, Tinh Tỉnh, không ổn rồi, mấy đứa nhỏ nhà cô đang đánh nhau."
Bảo mẫu bên cạnh còn chạy nhanh hơn cả cô, vội vàng hỏi:
“Ai đánh nhau cơ?”
Chị vợ đến báo tin vẫn còn thở hổn hển, vội vàng nói:
“Hai cặp sinh đôi nhà cô chứ ai, chúng đánh nhau với mấy đứa nhỏ nhà sư đoàn trưởng Vương kia kìa."
Diệp Mạn Tinh: "?"
Một tiếng nổ đoàng vang lên, hiện trường nhanh chóng trở nên yên tĩnh, mọi người đều bị tin tức này chấn động.
Diệp Mạn Tinh cũng đánh rơi lá gói bánh ú trong tay, cùng mấy chị vợ chạy về phía bờ sông. Bên bờ sông, cách một cái hồ, đối diện là Đại học Hoa Thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-815.html.]
Dọc bờ sông đã xây dựng một bờ đê rộng rãi, hai bên bờ trồng liễu, tháng bốn, tháng năm, hai bên bờ sông phủ đây những hàng liễu rũ xanh biếc.
Thông thường, buổi sáng sẽ bắt gặp rất nhiều sinh viên Đại học Hoa Thanh đến đây đọc bài, buổi tối còn có các cặp đôi trẻ đến đây để hẹn hò.
Lúc này đang là buổi sáng, mặt trời vẫn còn le lói chiếu qua những hàng liễu nhô ra.
Hôm nay, Bối Bối và Đoàn Đoàn tình cờ dẫn các em đi b.ắ.n s.ú.n.g cao su ở khu vực này, không ngờ lại có vài đứa trẻ cực kỳ kiêu ngạo đến khiêu khích.
“Các cậu là hai cặp song sinh nhà họ Tống đấy à? Cũng chẳng ra làm sao nhỉ?”
Người nói chuyện là hai cậu bé khoảng tám chín tuổi, đang nhìn bọn họ với vẻ kiêu ngạo.
“Còn nói cha cậu giỏi hơn cha tôi, xem ra chỉ là khoác lác mà thôi, đến s.ú.n.g cao su cũng không thể b.ắ.n trúng mục tiêu được.”
Cậu ta cười khẩy.
"Khoác lác hay không thì liên quan gì tới các cậu?”
Phát s.ú.n.g cao su này là của Tống Bình Bình, đương nhiên là cậu bé vẫn chưa dùng hết sức nên không muốn bị nói như vậy.
Tống Bình Bình ngày thường tính tình nóng nảy, tuy chưa bao giờ thân thiết với cha mình, nhưng ở bên ngoài vẫn bênh vực cha, cậu bé nói:
“Cha tôi giỏi thật thì sao nào?"
Vương Ái Quân nói:
“Vậy các cậu có dám thi đấu không?"
Tống Bối Bối không thể để em trai mình bị ức hiếp, bèn chủ động nói:
“Đấu thì đấu."
Đối phương nhìn thấy đứa trẻ xinh đẹp như búp bê, lại là một cô bé, nên không muốn đấu với cô bé.
Chúng bảo Tống Đoàn Đoàn bước ra ngoài, nhưng không phải đấu với chúng mà đấu với Chu Tử Văn, thằng bé nhỏ tuổi nhất trong số chúng.
DTV
Thấy đối phương tỏ vẻ kiêu ngạo, lại coi thường con gái, Tống Bối Bối bèn thách bọn chúng cùng xông lên. Chính những lời này đã khiến đối phương nổi giận.
Kết quả là hai đứa con trai nhỏ của sư đoàn trưởng Vương còn chưa ra tay, Tống Bình Bình lại không thể nhìn thấy chị gái mình bị bắt nạt, cộng thêm có tí m.á.u anh hùng, lập tức đ.ấ.m vào khóe miệng Vương Ái Quân đến chảy máu.
Hiện trường im lặng.
Ngay cả Vương Ái Quân cũng cảm thấy gia đình này thật xấu xa, cậu ta vốn không định ra tay, nhưng cũng phải dạy cho hai cặp song sinh này một bài học.
Vương Ái Quốc chứng kiến em trai mình bị đánh thì cũng xông lên.