Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Thư Là Người Xuyên Không - 5

Cập nhật lúc: 2024-10-04 22:08:15
Lượt xem: 451

Tiểu thư gả ta cho Chương Bình, tiểu tư bên cạnh thế tử. Tên này có tướng mạo bỉ ổi, trên mặt còn có một nốt ruồi to tướng. Hắn lại còn rất thích cờ bạc, có chút tiền là lại chạy đến sòng bạc.

Tiểu thư cười nói: "Chờ khi thế tử trở thành Hầu gia, Chương Bình cũng là quản sự rồi, ngươi làm thê tử  quản sự, chẳng phải là rất tốt sao. Hôn sự tốt như vậy, ta chẳng cần cân nhắc đến những nha hoàn khác, người đầu tiên ta nghĩ đến chính là ngươi."

Đôi môi đỏ mọng của nàng khẽ mở khẽ đóng, lời nói ra thật êm tai. Nhưng ta biết, tiểu thư chỉ xem ta như một món đồ mà đem tặng cho Chương Bình. Từ khi thế tử không còn trao đổi thư từ với nàng nữa, tiểu thư trở nên vô cùng bối rối. Nàng ta muốn dùng nhiều tiền hơn để mua chuộc Chương Bình.

Chương Bình được đà lấn tới, yêu cầu tiểu thư gả ta cho hắn.

Ta vội vàng quỳ xuống đất: "Tiểu thư, nô tỳ không muốn gả đj, nô tỳ còn muốn hầu hạ tiểu thư thêm vài năm nữa."

Tiểu thư cười nói: "Nha đầu ngốc, cô nươngi đến tuổi nào mà chẳng mơ tưởng đến chuyện yêu đương. Ngày nào ngươi cũng qua lại với Chương Bình, chắc hẳn cũng thấy hắn là người không tệ."

Bỏ qua chuyện Chương Bình là người như thế nào, cả đời này ta làm nha hoàn, làm trâu làm ngựa đã quá khổ rồi. Chẳng lẽ ta còn phải sinh ra một đàn con với tên tiểu tư, để con của ta cũng phải làm nô lệ hay sao?

Nước mắt ta rơi xuống đất. Trái tim nặng trĩu, cảm giác như rơi xuống vực sâu không đáy. Trên mặt tiểu thư tuy mang theo nụ cười, nhưng nụ cười ấy lại chẳng hề chạm đến đáy mắt.

Nàng nói thêm: “Ngươi có phải là quá to gan cho rằng Trương Bình chỉ là người hầu, muốn làm di nương của thế tử ư?”

Ta quỳ lạy liên tục: “Nô tỳkhông dám mộng tưởng, nôntyf chỉ muốn phục vụ tiểu thư thật tốt”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tieu-thu-la-nguoi-xuyen-khong/5.html.]

Ta chẳng biết lấy đâu ra can đảm, dập đầu xuống đất mà khẩn cầu: "Nô tỳ đã có ý trung nhân, xin tiểu thư đừng gả nô tỳ cho ai khác."

Tiểu thư khựng lại. Một lát sau, ta nghe thấy tiếng nàng cười khẩy: "Ý trung nhân? Ngươi chỉ là một tiện tỳ, lấy đâu ra tư cách đòi hỏi hôn nhân tự do?"

Chắc là được tiểu thư ban ân huệ gì đó, Triệu thế tử bỗng nhiên ân cần với tiểu thư hơn hẳn. Lúc thiếp đưa thư cho Chương Bình, hắn ta nhân cơ hội sờ soạng tay thiếp.

Hắn ta còn hít hà một hơi, rồi ghé sát tai thiếp, giọng nói say đắm: "Xuân Đào muội muội, muội thơm quá."

Xung quanh toàn là tiếng cười cợt và những lời tục tĩu của đám người say bạc. Taxấu hổ nhục nhã đến mức chỉ muốn c.h.ế.t đi cho xong, chỉ mong sao có thể rời khỏi đây ngay lập tức.

Chương Bình chặn đường ta lại, ánh mắt dâm tà nhìn ta từ đầu đến chân: "Tiểu thư nhà ngươi đã đồng ý gả ngươi cho ta rồi. Sớm muộn gì ngươi cũng sẽ rên rỉ dưới thân ta, còn giả vờ thanh cao làm gì?"

Mặt ta đỏ bừng, cảm giác nhục nhã như sóng triều ập tới, tim như bị ai bóp nghẹt, toàn thân run rẩy không sao kìm được.

Thấy ta đứng im không nói, hắn ta được nước lấn tới, định giở trò sàm sỡ. Tay hắn vừa đưa lên, đã bị một người khác giữ chặt.

Chương Bình tức giận quát: "Tên thư sinh nghèo kiết xác nào đây, chuyện này liên quan gì đến ngươi?"

Ta ngẩng đầu lên nhìn, Cố Thanh Sơn mặc bộ đồ vải thô đã bạc màu, đang nắm chặt lấy bàn tay bẩn thỉu của Chương Bình.

Loading...