Tiểu yến Quy Sào - Cương 4
Cập nhật lúc: 2024-07-03 16:10:35
Lượt xem: 2,486
7
Chu Thừa Dực hạ triều, liền đi thẳng đến Dực Khôn cung.
Hắn trông thấy ta, liền vội vàng kéo lấy ta ôm vào trong ngực.
"A Phất, A Phất của ta, bình an trở về thì tốt rồi! Là trẫm không tốt, trẫm không nên mang nàng xuất cung.
"Trẫm mấy ngày nay lo lắng đến cơm nước không vào, may mắn nàng vẫn bình an vô sự."
Ta c.h.ế.t lặng nghe hắn nói, mặc hắn cúi xuống vai trái bị thương của ta, vô cùng nồng nhiệt nói những câu hư tình giả ý kia.
Ta cũng đang chờ cơn phẫn nộ chuẩn bị bùng lên của hắn chỉ sau một khắc nữa, giống như kiếp trước.
Nhưng hắn lại kéo ra ta, nghi ngờ dò xét.
"A Phất, nàng làm sao thế? Làm sao không nói một lời?"
Hắn có chút khác thường.
Ta cúi đầu xuống, nhỏ giọng: "Vết thương đau......"
Hắn nghe xong, liền vội vã hỏi ta bị thương chỗ nào.
Lúc hắn hỏi, tay hắn đã buông vai trái của ta ra, vội vàng gọi ngự y đến xem bệnh.
Điểm này rất khác thường.
Đời trước hắn cũng không phát giác ra tổn thương trên vai trái của ta, mãi cho đến khi khắn bóp mạnh khiến vết thương nứt ra, m.á.u nhuộm đỏ quần áo, hắn mới phát hiện.
Lúc ấy hắn chẳng những không vội vã gọi ngự y, ngược lại chất vấn ta có phải là bị tiền Thái tử cởi quần áo ra rồi hay không.
Lúc này, một nữ tử mặc quan phục Thái y viện đi đến.
Ta không khỏi ngẩn người, nhìn về phía Chu Thừa Dực.
Hắn đắc chí cười: "A Phất, đây là trẫm đặc biệt vì nàng mà chiêu thêm một nữ y.
"Về sau mọi phi tần trong cung sẽ được nữ y trị bệnh, như thế nàng sẽ không cần lo lắng mọi người đồn đại không hay nữa rồi.
Khác thường.
Rất khác thường!
Một lần băng bó xong, cung nhân cầm theo vải đầy m.á.u mang ra ngoài.
Ta cố ý thăm dò: "Hoàng Thượng có nghe được lời đồn đại giữa thần thiếp và tiền Thái tử có gì đó mờ ám không?
"Nếu như lời đồn đại là thật, Hoàng Thượng sẽ g.i.ế.c thần thiếp sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tieu-yen-quy-sao/cuong-4.html.]
Hắn nắm tay của ta, ôn nhu nhẹ nhàng xoa nắn: "Trẫm tin nàng, trẫm sẽ không vì những lời đồn của thiên hạ mà sẽ hoài nghi A Phất của trẫm."
Trong lòng ta xiết chặt, nháy mắt khắp cả người phát lạnh.
Hắn vậy mà, cũng quay về rồi!
8
Kiếp trước, hắn bởi vì lời đồn đại giữa ta cùng TiềnThái tử đả thương tôn nghiêm nam tử của mình, mà tính tình đại biến.
Bây giờ sự việc về thích khách cũng phát sinh rồi, hắn khác thường như vậy, chẳng nhẽ là do kiếp trước, sau khi ta c.h.ế.t hắn lại hoàn toàn tỉnh ngộ hay sao?
Nếu để cho hắn biết ta cũng quay về rồi, tất nhiên sẽ đề phòng Hoắc thị ta.
Thậm chí sẽ vì đề phòng ta báo thù, tiên hạ thủ vi cường.
Cho nên, ta không thể để cho hắn phát giác.
Ta nhất thời sinh lòng vạn niệm, quên mất người trước mặt đa nghi thế nào.
Lòng bàn tay hơi ướt nhưng lại ấm áp xoa lên hai má của ta, ta vô ý thức ngước mắt, đối diện với cặp mắt đang dò xét của Chu Thừa Dực, trong lòng bỗng nhiên hơi hồi hộp một chút.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"A Phất, nàng có phải không nhớ cái gì hay không?"
Hai con ngươi có chút nheo lại, ánh mắt lạnh lẽo.
Ta đổ mồ hôi lưng, kềm chế mọi loại cảm xúc, giả ngu hỏi lại: "Thần thiếp phải nhớ đến cái gì? Nếu không phải người hảo tâm kia kịp thời xuất hiện, thần thiếp chỉ sợ sẽ không còn được gặp lại hoàng thượng nữa."
Nói xong, liền xoa thái dương kêu choáng đầu.
Cái gọi là"Người hảo tâm" chính là tiền Thái tử.
Kiếp trước lời đồn đại ta thất thân nổi lên khắp nơi, trước khi ta hồi cung, Chu Thừa Dực đã sớm phái người điều tra, hắn biết rõ ai là người đã cứu ta.
Cho nên sau khi ta hồi cung, mới cùng ta nổi điên.
Mà bây giờ, hắn nghe thấy ta đề cập đến "người hảo tâm" , sắc mặt chỉ hơi thay đổi một chút chút cũng không giống như trước đây.
Nữ y rất tận tụy, mỗi ngày đến thăm khám cho ta tận ba lần.
Chu Thừa Dực mỗi ngày hạ triều cũng đều đến tìm ta.
Nhất là khi hắn hỏi qua nữ y, thương thế của ta đã không ảnh hưởng đến chuyện khuê phòng, hắn càng chịu khó lui tới hơn.
Mắt thấy trên mặt hắn ngượng ngùng giấu không được, ta không kịp suy nghĩ gì, ngâm mình trong nước lạnh một đêm
Vết thương cũ chưa lành, lại thêm phong hàn, ta đương nhiên không thể thị tẩm.
Rất nhanh, Quản Ngọc Nhi tiến cung.