Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TÌNH YÊU KHÔNG THỂ DIỄN TẢ BẰNG LỜI - C21

Cập nhật lúc: 2024-08-29 20:36:06
Lượt xem: 942

14.

 

Cả ngày tôi bận rộn xử lý chuyện công ty, cũng không có nhiều thời gian ở bên cô ấy.

 

Nhưng ai có thể nghĩ tới tôi sợ mất cô ấy như vậy, cuối cùng cũng chính miệng tôi để cô ấy rời đi.

 

Công ty thật sự có thể mất.

 

Cổ phiếu trên tay bọn họ bằng với tôi.

 

Phanh xe bị hỏng.

 

Khi tôi đang thực hiện một dự án, một vật nặng đập vào chân tôi.

 

Cũng là khi đó, tôi nảy ra ý định để Trình Khanh rời đi.

 

Đám khốn này cái gì cũng có thể làm được.

 

Tôi không từ chối những người phụ nữ được bên kia gửi đến nữa.

 

Gặp dịp thì chơi.

 

Nhưng cũng chỉ giới hạn ở gặp dịp thì chơi.

 

Trình Khanh đương nhiên là chịu không nổi.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Nhưng không nghĩ tới, cô ấy lần này không hề có ý muốn rời đi.

 

Ngược lại còn dính lấy tôi hơn.

 

Lúc đầu tôi rất mơ hồ.

 

Sau đó mới ý thức được không thích hợp, cô ấy rõ ràng là muốn tôi chủ động chán ngấy cô ấy, để cô ấy rời đi.

 

Tránh cho tôi quấy rầy sau này.

 

Biểu hiện của cô ấy trong khoảng thời gian đó thật ngoan.

 

Tôi gần như bị ám ảnh bởi sự dẻo dai của cô ấy.

 

Nhất định phải đẩy cô ra.

 

Mặc dù không muốn, tôi vẫn dựa theo kế hoạch của cô ấy mà tiến hành.

 

Từng chút một xa lánh cô ấy.

 

Để cô ấy nhìn thấy những thói hư tật xấu của mình.

 

Chuyến đi Bắc Hải.

 

Tôi hoàn toàn buông tay.

 

Nhưng thật sự rất luyến tiếc.

 

Ra khỏi phòng.

 

Tôi đứng ở cửa, nam nhi chín thước*, che mặt lại.

 

*“九尺男儿”: chủ yếu được dùng như một cách diễn đạt cường điệu, nhấn mạnh tầm vóc, sự cương nghị và lòng dũng cảm của một người đàn ông. Nó cũng có thể được dùng để ca ngợi lòng dũng cảm, sự kiên trì và những phẩm chất khác của một người đàn ông.

 

Ngoại trừ lúc mẹ tôi mất, tôi đã rơi nước mắt.

 

Lần thứ hai là lúc chúng tôi chia tay.

 

Nhưng tôi nghĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tinh-yeu-khong-the-dien-ta-bang-loi/c21.html.]

 

Chờ tôi xử lý xong mọi tình huống khó khăn, sẽ đón cô ấy trở về.

 

Cho nên, việc cấp bách của tôi bây giờ là giải quyết tất cả vấn đề.

 

Tôi nhịn đau, bước nhanh ra khỏi khách sạn.

 

*Sao bên trên bảo hoàn toàn buông tay mà anh trai =))

 

 

15.

 

Khi quay lại, việc điều tra của tôi cuối cùng cũng có tiến triển, bắt được một nội gián quản lý cấp cao của công ty, kéo vào trong hẻm nhỏ, đánh cho một trận.

 

Nhưng cũng không vạch trần thân phận của hắn.

 

Ở lại công ty.

 

Thả dây dài, câu cá lớn.

 

Điều khiến tôi không nghĩ tới chính là.

 

Trình Khanh trở về, hẹn gặp mặt tôi lần cuối.

 

Cô ấy thật ngu ngốc, còn ngồi chờ tôi ở cửa chính.

 

Tôi đã thấy cô ấy từ lâu rồi.

 

Hết lần này tới lần khác cô ấy một mình trốn ở trong góc, tôi lại không thể đi qua.

 

Tôi cố ý cho Liễu Tiêm tin tức.

 

Để cô ta xuống.

 

Tôi đưa cô ta đi.

 

Trình Khanh mới đi ra.

 

Hai ngày nữa.

 

Cô ấy hẹn gặp tôi.

 

Giữa những hàng chữ, đều là ý giữ tôi lại?

 

Nhìn đi, nói cô ngốc, ngốc chỗ nào.

 

Học cách đi ngược lại.

 

Rõ ràng hành lý đều thu dọn xong, để ở trạm xe.

 

Còn nói muốn giữ tôi lại.

 

Thật ra mỗi ngày tôi đều trở về biệt thự đó.

 

Chỉ là không vào trong thôi.

 

Đêm đầu tiên cô ấy trở về, tôi ở bên ngoài trông coi một đêm.

 

Từ cửa sổ thủy tinh sát đất, tôi có thể thấy cô ấy luôn bận rộn, không ngừng đem đồ đạc, bỏ vào vali.

 

Thật sự không có một chút thương tâm nào cả.

 

Dọn xong, thậm chí còn duỗi lưng một cái.

 

 

Loading...