TÌNH YÊU KHÔNG THỂ DIỄN TẢ BẰNG LỜI - C7
Cập nhật lúc: 2024-08-29 20:19:39
Lượt xem: 1,105
12.
Phó Tư tiến lại gần.
Tôi nhìn lên.
Một khắc đó, xung quanh dường như bất động.
Hơi bất ngờ.
Đáng lẽ hắn không nên tới.
Tôi thậm chí còn có chút hoảng hốt.
“Đi thôi, đi vào đi, tôi quả thật không nên đi trước, lần này coi như bồi thường cho em.”
Tôi hơi há miệng.
Sau một lúc im lặng.
“Được.”
Tôi đi mua vé.
Cùng nhau vào thành phố cổ.
Cùng nhau bước lên phiến đá màu xanh cổ.
Trong ngày đặc biệt này.
Không nắm tay.
Không nói chuyện.
Giống như người xa lạ mà quen thuộc nhất.
Đi được nửa đường thì tôi dừng lại.
Hít hít mũi, hốc mắt đỏ bừng.
“Không chia tay, được không?”
Phó Tư quay đầu, im lặng nhìn tôi.
Im lặng cũng chính là câu trả lời.
Cuối cùng, hắn nhận một cuộc điện thoại.
Sau khi cúp máy, hắn giơ tay xoa xoa hốc mắt của tôi.
“Đồ ngốc.”
Lau khô nước mắt của tôi, hắn nhẹ nhàng nở nụ cười.
“Lần này cho em đi trước, được không?”
13.
Tôi đứng đó, cứ như vậy nước mắt lưng tròng nhìn hắn.
Cuối cùng cũng nở nụ cười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tinh-yeu-khong-the-dien-ta-bang-loi/c7.html.]
Nhẹ nhàng gật đầu:
“Được.”
Tôi xoay người, từng bước rời đi.
Cũng là lần này, chúng tôi rời đi, sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa.
Sau nhiều bước.
Tôi nghe thấy hắn trả lời điện thoại.
“Bây giờ tôi qua đó.”
Tôi ngửa đầu, tài tử giai nhân hẹn nhau, pháo hoa rực rỡ đầy trời, chỉ là tôi giờ phút này, lẻ loi cô độc.
Nhưng tôi tin rằng, nhiều năm sau, tôi sẽ cảm thấy may mắn vì mình đã làm tất cả những điều này.
Sự lãng mạn này không thuộc về tôi.
Giữa thế giới rộng lớn này, tôi chắc chắn vẫn có thể gặp được người toàn tâm toàn ý, chỉ bảo vệ đóa hoa của mình.
Mà tôi, cũng sẽ vì người đó, cho đi tất cả tình yêu.
14.
Hai năm sau.
Tôi trở về thành phố quê hương.
Làm việc tại một công ty bất động sản.
Trong khi đó, một năm sau khi trở lại.
Tôi đã nói chuyện với anh trai nhà bên cạnh.
Ba mẹ hai nhà cũng đã sớm âm thầm tác hợp hai chúng tôi.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Khi còn nhỏ, tôi còn gọi anh ấy là anh trai.
Anh ấy lớn hơn tôi hai tuổi.
Năm đó anh ấy là một học bá vô cùng xuất sắc.
Chỉ là tôi không nghĩ tới, anh ấy tốt nghiệp năm năm rồi mà vẫn độc thân.
Dì Khương cũng sốt ruột muốn ch.
Cũng đúng, rõ ràng có một đứa con đẹp trai như vậy, hết lần này tới lần khác vẫn không chịu yêu đương.
Ngày đầu tiên tôi trở về đã nhìn thấy anh ấy.
Mấy năm không gặp, chỉ chào hỏi bình thường.
Không còn giống như lúc nhỏ nữa, không làm được đề sẽ cầm đi tìm anh ấy để hỏi, gọi từng tiếng anh trai, da mặt dày như vậy.
Quan hệ của chúng tôi tiến thêm một bước là vào sinh nhật của dì Khương, nhà chúng tôi được mời qua đó ăn cơm.
Sau khi ăn xong, người lớn đi dạo.
Anh ấy cũng trở về phòng, mở hội nghị trực tuyến.