TRÒ CHƠI TÌNH ÁI CÔNG KHAI - C12
Cập nhật lúc: 2024-09-21 11:00:23
Lượt xem: 373
"Chuyện này ảnh hưởng lớn đến cậu không?" Tôi hỏi thêm.
"Không lớn." Phó Thời Ngôn xem điện thoại xong, ngoan ngoãn đáp: "Tôi sống bằng diễn xuất, không phải là idol."
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Nói chung là sẽ mất fan, nhưng không ảnh hưởng đến việc nhận phim.
Tôi gật đầu, rồi ra hiệu cho cậu ấy lại gần.
Cậu ấy tiến lại, quan sát ánh mắt tôi một chút, rồi ôm lấy tôi.
Ánh mắt tôi dừng lại trên đôi môi cậu ấy.
Phó Thời Ngôn có vẻ ngoài rất tinh tế, đặc biệt là đôi mắt.
Tiếp theo là bờ môi.
Nhận ra ánh mắt của tôi, tai Phó Thời Ngôn đỏ ửng.
Cậu ấy cúi xuống và hôn tôi.
Sau nụ hôn kéo dài là quần áo dần được cởi ra.
Cho đến khi chuông cửa vang lên.
16.
Tôi mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt ý loạn tình mê của Phó Thời Ngôn.
Trên môi cậu ấy vẫn còn dính vết son của tôi.
"Đi mở cửa đi." Tôi nói.
Hầu kết cậu ấy nhấp nhô, "Ừm" một tiếng, bước nhanh ra ngoài.
Sau đó, tôi nghe thấy giọng của Giang Thần Niên.
"Con mẹ nó mày đang làm cái gì đó hả?!"
Tôi nhíu mày, chỉnh lại quần áo rồi cũng bước ra ngoài.
Vừa ra ngoài, tôi đã thấy Giang Thần Niên đang nắm cổ áo của Phó Thời Ngôn, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào vết son trên môi cậu ấy, và cả dấu hôn trên cổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tro-choi-tinh-ai-cong-khai/c12.html.]
Nhìn thấy tôi, ngọn lửa giận trong mắt hắn càng lớn hơn.
Hắn trừng to nhìn tôi chằm chằm nói: "Các người lên giường?!"
Tôi biết tình trạng của tôi bây giờ chắc cũng không khác gì Phó Thời Ngôn, nhưng tôi chẳng có nửa phần chột dạ.
Tôi đã kiện Giang Thần Niên ra tòa.
Dù hắn không đồng ý, cuộc hôn nhân này cũng chắc chắn sẽ kết thúc.
"Anh làm ảnh hưởng đến hứng thú của tôi đấy." Tôi lạnh lùng nói.
Giang Thần Niên đỏ mắt, n.g.ự.c phập phồng dữ dội.
Hắn lại nhắc đến một chuyện khác:
"Vợ à, chúng ta vẫn chưa ly hôn. Em vội vã thể hiện tình cảm với hắn như thế, không sợ bị người ta phát hiện chuyện em đã kết hôn à?!"
Phó Thời Ngôn nghi hoặc lên tiếng: "Nhưng tôi nhớ là trước đây, Giang tiên sinh cũng công khai quan hệ với cô Lâm trước mặt mọi người mà?"
Tôi cười khẩy một tiếng, nhìn Giang Thần Niên cảm xúc bất ổn.
"Anh xem, tôi chỉ làm điều tương tự như anh thôi. Sao khi đến lượt mình, anh lại không thể chấp nhận được cơ chứ?"
Giang Thần Niên cứng họng không nói được gì.
Ngay lúc đó, Lâm Viện Viện bước ra từ sau lưng hắn.
"Thần Niên, nếu phu nhân Giang đã có tình mới, chúng ta cũng đừng làm phiền nhã hứng của cô ấy nữa."
Tôi nhìn cô ta, bỗng cười một tiếng: "Đừng gọi tôi là Giang phu nhân, chẳng bao lâu sẽ không còn vậy nữa."
Câu nói này rõ ràng làm sắc mặt Giang Thần Niên khựng lại.
Hắn nhìn khuôn mặt bình tĩnh của tôi, cuối cùng cũng nhận ra rằng tôi thực sự muốn ly hôn với hắn.
Khi hắn lên tiếng lần nữa, giọng nói khàn hàn của hắn xen lẫn một tia đau khổ:
"Tình cảm gần hai mươi năm của chúng ta, em thực sự không cần anh nữa sao?"